Trường Nhuận Lâm, Dương Tử khuôn mặt không thể hiện bất kì cảm xúc nào dõng dạc bước vào trường, hôm qua Kim Sa Sa lại điện thoại kêu anh quay về, đáng lẽ anh định không nghe theo nhưng mà lại nghĩ lại, anh ở đó thêm lại cứ cảm nhận được sự ấm áp của một gia đình từ Tiểu Lạc.
Dương Tử khẽ nhấc môi, sau đó mở cửa phòng hội trưởng bước vào.
-Hội trưởng, anh về rồi sao?
-Như vậy thì hay quá.
Dương Tử vẫn duy trì thái độ lạnh như băng, đi đến ngồi vào chiếc ghế hội trưởng, đảo mắt một lượt, ánh mắt dừng hẳn ngay trên người Sa Sa.
Bầu không khí đột nhiên lạnh hẳn dù bên ngoài trời đang nắng gắt, một bầu không khí im lặng lại lạnh lẽo khiến mọi người trong phòng lạnh toát cả mồ hôi.
-Hình như, người trong hội học sinh đúng như trợ lý mới của tôi nói nhỉ?-mãi một lúc lâu Dương Tử mới trầm trầm lên tiếng
Đồng loạt tất cả mọi người im thin nhất chỉ biết nhìn nhau, lời nói của anh không lẽ nói bọn họ vô dụng hay sao?
-Không có tôi lại trở thành một đám vô tích sự.-Dương Tử dựa lưng vào ghế nhìn từng người nói
-Hội trưởng, bọn em chỉ là...
-Là em sợ không có anh, sẽ không ai làm chủ quyết định nên mới kêu anh về không liên quan đến họ.-Sa Sa lên tiếng trước
-Tất cả các người, đều làm bản kiểm điểm bản thân mình cho tôi.-Dương Tử không đếm xỉa đến lời nói của Sa Sa, lãnh đạm nói
-Anh có cần bắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-tinh-hoang-gia/2266828/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.