Hạ Đồng lại một hồi mơ tưởng, cô nghĩ đến cảnh một con heo đực ục ịch đạp xe đạp, còn không cẩn thận tông vào một gốc cây ven đường.
Hạ Đồng lắc đầu kịch liệt, đời cô nếu lên xe lúc này để anh chở, chắc chắn sẽ... die đó.
-Không, không cần, tôi sẽ chạy.-Hạ Đồng lắc tay liên tục
-Không lên thì cô đi bộ về đó.-Dương Tử lại mặc cô
-Anh Lăng Hạo lần trước tôi cũng chở, cho nên...
_Rầm
Hạ Đồng còn chưa nói hết câu thì một tiếng động vang lên, Dương Tử đã đứng trước mặt cô tự lúc nào, còn chiếc xe đạp lại thê thảm ngã trên đất.
Hạ Đồng ý thức được mình nói sai, sao cô lại nhắc đến Lăng Hạo trước mặt anh chứ? Cô quên mất, đúng là lần này chết chắc rồi. Thảm rồi!!!
-Tôi... tôi...
-Cô!!!
Dương Tử dùng một ngón tay chỉ vào cô, lời nói toàn là lạnh lẽo, lạnh đến mức nhiệt độ xung quanh cô y như âm độ.
-Tôi...
-Nhanh chóng dùng chiếc xe đạp này đưa Tiểu Lạc về nhà.
Dương Tử định cho cô một trận nhưng vì có mặt Tiểu Lạc nên đành thôi, chỉ buông ra câu lạnh lùng đó.
-Còn, còn anh?
Hạ Đồng khẽ hỏi, cô nghĩ anh không để cô sống yên đâu.
-Đi nhanh lên, nếu không tôi sẽ khiến cô hối hận.-Dương Tử trừng mắt nhìn cô
Đương nhiên Hạ Đồng hãi hồn liền dựng chiếc xe, chở Tiểu Lạc chạy với vận tốc tên lửa.
Dương Tử lạnh lùng nhìn theo chiếc xe đạp chạy xa dần, khóe môi nhàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-tinh-hoang-gia/2266822/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.