Sáng sớm Hạ Đồng thức dậy qua phòng kêu Dương Tử nhưng anh đã đi sớm, cũng tốt khỏi làm bữa sáng, cô chạy nhanh đến trường.
“……You are my love… You are my life… I don’t live when I don’t have you……”
Tiếng chuông điện thoại của Hạ Đồng reo lên, nhìn vào màn hình là một số hoàn toàn lạ, cô chưa từng thấy lúc nào,vừa nhấc máy lên cô đã bị tra tấn lỗ tai bằng một giọng nói lạnh lùng
[…Gà mái, lên phòng hội trưởng mau…]
-Anh… anh… là ai?-Hạ Đồng ngớ ngẫn phán một câu xanh rờn khiến cho người ở đầu dây bên kia máu sôi lên vì tức giận
[…Không nói nhiều, mau lên phòng hội trưởng mau…] (cúp máy)
-Phòng hội trưởng? A là heo đực, hèn chi mình thấy quen.-cô reo lên (phản ứng siêu chậm =.=”)
Mở cửa phòng hội trưởng ra, Hạ Đồng choáng ngộp, tất cả những người trong hội học sinh đều có mặt ở đây. Hạ Đồng hơi nhíu mày, tên này tối qua nói sáng này sẽ cho cô biết mình bị gì, đừng nói trước mặt mấy người này mà nhảy ếch hát nha.
-Anh kêu tôi lên đây làm gì?-Hạ Đồng hít một hơi nói
-Có việc, lại đây ngồi đi.-Dương Tử chỉ tay vào chiếc ghế bên cạnh mình
Hạ Đồng từ từ tiến lại ngồi xuống nhìn anh khó hiểu, khẽ nói nhỏ
-Anh lại bày trò gì đây?
-Im lặng đừng nói gì hết chỉ nghe tôi thôi.
-Đây là người tôi nói, các người có ý kiến gì không?-Dương Tử nói bằng giọng lạnh lùng
-Hội trưởng, anh cần suy nghĩ lại, em thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-tinh-hoang-gia/2266796/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.