Một tuần sau cũng là lúc cho ra mắt lượt trang phục thứ chín của Hướng Cảnh.
Buổi chiều hôm đó, Triển Dự tới phòng làm việc tìm cậu ta, định thương lượng về vấn đề điều chỉnh giá thành. Bộ sưu tập nam trang lần này tương đối đơn giản lại tao nhã, rất thực dụng, mặc dù giá cả đã sớm thống nhất, nhưng không ngờ lại được mọi người đặc biệt thích thú nên Triển Dự có ý định tăng giá bán.
Mấy ngày không găp, tưởng là cái tính công chúa của Hướng Cảnh sẽ nguôi đi, sẽ không nói đến chuyện bỏ đi cùng thằng vắt mũi chưa sạch lại lưu manh kia nữa, vì vậy Triển Dự mới tìm đến, định bảo cậu ta trở lại sống ở biệt thự, còn mang theo cả bánh ngọt có phúc bồn tử (raspberry đó) mà cậu ta thích ăn nhất.
Bởi phòng thiết kế mỗi người bận bịu một việc nên khi đó trong phòng làm việc ngay cả trợ lý thiết kế hay nhóm may cũng không thấy bóng dáng một ai. Triển Dự nghĩ chắc Hướng Cảnh không có ở đây, định quay về thì lại nghe thấy tiếng thở dốc phát ra từ phòng cậu ta. Đến gần, qua cửa kính thủy tinh trong suốt, Triển Dự bất ngờ mà làm rơi cả hộp bánh trên tay.
Hướng Cảnh cùng Ngô Khuynh Đình đang tranh thủ lúc không có người mà phóng đãng ngay trên ghế sô pha. Ánh nắng mặt trời chiếu xuống, phủ lên Ngô Khuynh Đình đang vùi đầu giữa hai chân Hướng Cảnh. Không cần suy nghĩ nhiều Triển Dự cũng biết hai người bọn họ đang làm cái gì.
Nửa dưới hai người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-tinh-hoa-tuong-vi-mau-do/2253129/chuong-9-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.