Gió bắt đầu nổi lên, khẽ luồng qua mái tóc đen óng mượt của Bảo Ngọc làm cho nó trở nên bồng bềnh lạ thường, đôi mắt to tròn trong đêm như hai vì sao sáng, cô khẽ chớp đôi lông mi dài nhìn chằm chằm Trọng Kỳ. Bảo Ngọc chưa thật sự “nuốt trôi” hết lời nói vừa rồi của anh.
Anh thực ra có ý gì?
Sao lại gọi tên mình chứ?
Những câu hỏi như thế cứ quay trong đầu Bảo Ngọc, nghĩ hoài không ra nên cô quyết định…bỏ qua, dù sao cũng không quan trọng đối với cô lắm, bởi Trọng Kỳ chưa chắc gì để ý đến cô nên lời nói vừa rồi rất có thể chỉ là thuận miệng nói vậy thôi. Nghĩ thế nên cô vui vẻ nằm dài xuống bãi cỏ bắt đầu sự nghiệp ngắm sao của mình. Thấy được điều đó, Trọng Kỳ khẽ bật cười, anh nằm xuống bên cạnh cô, ngước mặt lên.
-Hôm nay sao rất sáng phải không Bảo Ngọc?
-Ơ…ừ - Bảo Ngọc giật mình, vội đáp
-Bảo Ngọc thật ra việc anh đưa em đến đây là vì anh có chuyện muốn nói
-Có chuyện gì anh cứ nói. – Bảo Ngọc nghiêng đầu mỉm cười nói
-Thật ra là……
-A! Sao băng kìa
Bảo Ngọc thích thú ngồi bật dậy, vui sướng reo lên. Cô lên đây học cũng đã gần 5 tháng rồi, nhiều lúc cô cũng muốn một lần về thăm quê, thăm ba và chị hai nhưng vì còn việc học nên cô không thể nào bỏ dở được. Nằm trên cánh đồng cỏ xanh mướt làm Bảo Ngọc không khỏi có cảm giác như mình đang được ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-tinh-giua-4-hotboy-va-co-nang-ca-tinh/1957901/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.