Molly không lộ chút vui mừng. “Này, mẹ”. Nó nhíu mày. “Con bị đau”.
Nó định đưa bàn tay lên chỗ sưng trên trán, nhưng Jonas ngăn lại. “Tất nhiên phải thế. Cháu đã đập vào đầu mình đấy”, chàng bảo nó. “Tuy vậy, bác sĩ bệnh viện nói rằng có nhiều khả năng cháu sẽ không hề gì”, chàng nói thêm. “Cũng may cho cháu là không bị chiếc xe tông phải”.
Molly tỏ vẻ không bận tâm. “Mẹ, con Satin thế nào?”.
“Nó không sao”, Bridget mỉm cười, một màng nước mắt long lanh trong đôi mắt màu hạt dẻ của nàng. “Cũng giống như con, nó hơi bị trầy xước và có lẽ có vài chỗ bầm”.
“Con muốn đi thăm nó”. Molly toan bước ra khỏi chiếc giường nhưng giường quá cao, nó không thể leo ra mà không có người đỡ. Nó đành bỏ cuộc khi thấy Bridget lắc đầu.
“Chưa được đâu. Trước hết con phải hết bệnh đã, sau đó mới lo cho con ngựa của con được”.
Jonas gật đầu đồng ý với Bridget. “Cô y tá nói là cô ta sẽ trở lại ngay. Họ muốn chắc chắn là tình trạng của con bé phải được ổn định trước hết. Molly đã được xếp lịch để chụp cắt lớp CAT, nhưng nó có vẻ không sao cả”.
Bridget vui mừng chờ đợi cô y tá. Nàng không có ý định rời xa Molly. Nàng tiến lại gần hơn, nụ cười yếu ớt và bờ vai run run.
“Con có chắc chắn là không sao chứ, hả cưng?”, nàng thì thầm.
“Con nghĩ là thế”. Molly bắt đầu hoang mang đôi chút. “Con sợ lắm, mẹ”.
“Mẹ cũng thế”, Bridget cười nhè
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-tinh-duoi-nhanh-cay-tam-gui/3053956/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.