Sóng biển xào xạc vỗ vào bãi tuyết khô giòn, dẻ cứng chạy dọc bên lề con đường gập ghềnh. Băng qua chiếc cầu vượt bắc ngang xa lộ, Jonas Concannon cảm thấy rộn lên một nỗi hoài niệm khi vừa nhìn lại ngôi làng thơ mộng nép mình giữa lòng thung lũng. Một chòm mái ngói hiện ra phía trước, tuyết đã tan đi ở những nơi nhô lên các ống khói lò sưởi. 
Tháp chuông màu trắng của giáo đường gần như chìm khuất vào trong phông nền của những ngọn núi và những cánh đồng tuyết phủ. Các vòng hoa tuyết choàng khắp cây cối, cả những loại cây thường xanh sum xuê lẫn những cành nhánh trơ trụi của chòm cây thích. 
Khi xe của chàng chạy đến đỉnh đồi đằng trước thành phố thì đèn hiệu giao thông chuyển sang màu đỏ. Chiếc xe rung lên vì cú thắng gấp trên sườn dốc của con đường đầy tuyết, Jonas cau mày. 
Đèn đường chuyển sang màu xanh, nhưng mấy bánh xe cứ quay tại chỗ một lúc lâu, không thể đi tới hoặc đi lui. Chàng gài số một và chiếc xe có đủ sức kéo để leo qua đỉnh đồi. Một chút hoài nghi điểm trên cái cười nửa miệng của chàng. 
Chẳng có gì thay đổi cả. Ít ra là nhìn qua vẻ bề ngoài. Mười năm trước, khi chàng ra đi, Vermont cũng phủ đầy tuyết như thế này đây. Mọi thứ trong làng Randolph có vẻ vẫn như cũ. 
Nhưng không thể như cũ được, Jonas nghĩ. Không thể như cũ sau mười năm trời, cho dù trông nó thật giống như trong một bưu ảnh. 
Trở vào con đường lớn chạy xuống thành phố, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-tinh-duoi-nhanh-cay-tam-gui/3053948/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.