MÀN 8
HOÀNG TỬ GẶP NẠN
Tôi trốn trong góc lén nhìn anh.
Chưa từng nghĩ là sẽ phải đưa tay ra giúp đỡ...
-------------
NGÀY HÔM SAU: TRƯỜNG HỌC
"Cái gì? Chị Lai Tử bệnh rồi à? Sao lại thế?"
Vừa mới chạy đến Ban Kịch nghệ, tôi liền bị một tin bất ngờ làm giật cả mình. Chị Lai Tử là nữ vai chính giỏi nhất của vở kịch này mà, nếu chị ấy bệnh rồi, vậy có còn diễn kịch nữa không?
"Vậy làm sao bây giờ? Bây giờ có nhiều người ngồi bên dưới chờ xem, anh Nam Xuyên mau nghĩ cách đi!"
Đột nhiên, anh Nam Xuyên nắm tay tôi, dùng ánh mắt đầy thâm tình nhưng có chút ý gì đó bí ẩn nhìn chằm chằm vào tôi: "À... Có một cách... Tiểu Chí, sự tồn vong bây giờ của Ban Kịch nghệ chỉ còn trông chờ vào em."
Tôi kêu lên kinh ngạc và giằng ra khỏi tay anh Nam Xuyên, nhảy lùi ra xa: "Em? Anh... anh, ý là thế nào?"
"Tiểu Chí, em hãy giúp đỡ các anh chị nhé! Em hãy thay Lai Tử diễn vai nữ chính hôm nay."
"Cái gì?" Tôi không thể nào tin vào tai mình nữa. Diễn vai chính? Tôi không phải nằm mơ chứ?
Anh Nam Xuyên tiếp tục nói: "Tiểu Chí, chỉ có em mới rành lời thoại của Lai Tử, hơn nữa mỗi ngày em đều ngồi dưới chân Lai Tử xem cô ấy diễn xuất, nhất định là nhớ hết mà phải không? Tiểu Chí, anh biết là em có thể làm được mà! Em nhất định có thể cứu lấy Ban Kịch nghệ!"
"Nhưng mà..." Có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-tinh-dem-mua-ha/3116142/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.