Tên cao lớn vội giải thích: "Mày... mày không được nói bậy! Tụi tao không có mua bán ma túy! Trên đất chỉ là bột mì thôi. Là bột mì dinh dưỡng hiệu Tiểu Hoa đường hoàng đấy. Chúng tao định làm mì sợi để ăn tối nhưng miếng vải bồng bị rách nên vãi đầy ra đất đấy thôi! Tụi bây không tin sao? Thế thì để Đại Bảo ăn cho coi!" Nói xong, tên đó đạp mạnh vào mông tên mập ù đứng bên cạnh: "Mau! Ăn cho tụi nó coi!..."
"Dạ! Đại ca!" Nói xong, cái tên mập tên là Đại Bảo lập tức ngồi xuống hốt một nắm bột mì nhét vô miệng, vừa nhét vừa quay đầu lại nhìn chúng tôi cười.
Anh Nam Xuyên và tôi chợt hiểu ra: "Ồ! Thì ra các anh không phải mua bán ma túy?"
"Đúng! Tụi tao không phải! Ha ha ha..." Cả bọn bốn người chng1 nó giống như con nít học thuộc lòng cùng đồng thanh hét lên. Đồng thời còn cười thật thà như vứt đi được một gánh nặng vậy. Hả? "Thật thà"? Chết thật... mình dùng từ "thật thà" sao? Tôi nhất định là điên rồi!
Anh Nam Xuyên thành thật gật đầu nói: "Ok! Chúng tôi biết rồi, yên tâm đi, sau khi chúng tôi đi, nhất định không nói chuyện các anh làm tiền giả đâu!"
"Tiền giả"? Mấy tên đó lại kinh hoàng thất sắc nhảy nhổm lên. Tên cao lớn mếu máo nói: "Đại ca! Anh đang nói chơi đó hả? Đó đúng là tiền thật! Tiền thật mà! Chúng tôi thật không có làm tiền giả! Đây là tiền chúng tôi thu tiền bảo kê thôi! Đại Bảo! Mau lấy tiền dưới đất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-tinh-dem-mua-ha/3116129/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.