Cúng tôi đi theo cảnh sát Trần đi đến chỗ mấy con chó ở. Cái cảm giác đầu tiên của tôi giống như A Mộc đã từng nói rằng phòng của mình giống như chuồng chó vậy, hình như là A Mộc nói như thế chẳng sai chút nào. Chuồng chó mà cao hơn phòng của mình một trăm lần, rộng hơn một trăm lần, thoải mái hơn một trăm lần, sạch sẽ hơn một trăm lần.
(Lời bình: Cậu hâm mộ như thế, vậy thì nửa đời còn lại làm chó cho rồi đi!)
Tôi vẫn còn đang say sưa với ý nghĩ của mình thì anh Nam Xuyên đột nhiên gõ lên đầu: "Ê! Cô bé! Anh nghi là tuyến yên trên đầu của em bị biến dạng rồi, sao tự nhiên chẳng nhúc nhích gì thế?" Á...
"Jimmy, mau dẫn con Rex ưu tú nhất, được huấn luyện nhiều nhất qua đây!" Cảnh sát Trần nói với một viên cảnh sát có dáng người thấp.
"Yes sir!"
Hả? Rex? Cái tên nghe quen quá, hình như mẹ đã từng dẫn mình đi xem một bộ phim nước ngoài rất cũ rồi, trong phim có một con chó rất giỏi cũng tên là Rex. Con này có phải là con trong phim không vậy nhỉ?
(Lời bình: Trời đất! Bạn học Dương Hạ Chí của chúng ta đúng là siêu ngốc. Đó là phim hồi mấy mươi năm về trước, nếu con chó đó sống tới giờ, nhất định là đã biến thành yêu quái!)
Một lúc sau, viên cảnh sát Jimmy dẫn theo một con chó cực kỳ hung dữ đến trước mặt chúng tôi. Trời, oai phong quá, con chó oai phong quá! Đúng là một con "tuấn cẩu"!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-tinh-dem-mua-ha/3116122/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.