Cộc cộc cộc.
Tôi phục A Mộc sát đất, thế mà cũng có thể gõ cửa ung dung như vậy, cứ như mình là phóng viên của Đài truyền hình thành phố thật vậy. Nếu đổi lại là tôi thì tay chân đã mềm nhũn ra rồi.
Cửa mở, bên trong xuất hiện một người đàn ông trung niên hói đầu, tuy dáng vẻ có chút yếu ớt nhưng rất thân thiện, dễ gần, ông ta ăn mặc rất sạch sẽ, gọn gàng.
"Chào chú, xin hỏi chú có phải là chú Lý phải không ạ? Cháu là Mục Phi, hôm qua đã hẹn phỏng vấn, chú nhớ không? Đây là thẻ phóng viên của cháu." Nói xong, A Mộc cười mỉm đưa thẻ phóng viên của chị Mục Phi cho chú Lý.
Oa! A Mộc tuyệt thật, tôi đứng sau lưng cậu ấy mà hai chân run lẩy bẩy, không ngờ A Mộc có thể chẳng đổi chút sắc mặt, không thẹn là thần tượng của tôi.
"Ồ, chào cô Mục Phi, mời vào." Chú Lý nhiệt tình đón A Mộc vào trong, lúc đó mới nhìn thấy tôi đang đứng thở mạnh đằng sau.
"Cô này là...?" Chú Lý hỏi.
"Ồ, cô ấy là trợ lý của cháu, Dương Hạ Chí."
"Ồ, thì ra là cháu Dương. Mau vào đây ngồi đi cháu."
Hạnh phúc quá, cuối cùng cũng bỏ được cái máy quay phim nặng trình trịch này xuống được rồi.
"À... Hai cháu trông trẻ thật nhỉ!" Người trợ lý đó im lặng một hồi mới nói một câu, mà còn cố ý nhấn giọng ngay từ "thật" nữa. Thôi chết! Chẳng lẽ chú ấy phát hiện ra mình là giả mạo hay sao? Cầu trời,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-tinh-dem-mua-ha/3116117/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.