Cuối cùng cũng tới nơi, ta nhìn khung cảnh trước mắt mà hoa mắt chóng mặt, đứng không vững, chẳng nhẽ sư phụ định bắt ta phải giảm béo thật sao?
Trước mặt ta là một căn nhà đơn sơ nằm giữa rừng trúc, nhưng điều đó chưa phải trọng điểm, trọng điểm ở đây là muốn đi chợ thì phải chuẩn bị đi bộ đường rừng tầm hai ngày mới ra khỏi nơi này, vườn nhà trồng rất nhiều loại rau, chắc đủ cho sư đồ ta ăn quanh năm suốt tháng.
Ta khóc không ra nước mắt, như vậy là từ bây giờ ta sẽ không được ăn thịt nữa, không được nếm lại cái mùi vị thơm phức của thịt nướng, của bánh bao nhân thịt... Chỉ có rau, rau và rau là món ăn chính hằng ngày của ta. Sau khi biết sự thật này, ta khóc mất hàng mấy ngày, cứ nghĩ đến lại cảm thấy vừa tủi thân, vừa nhớ nhà.
Nghĩ lại thì sư phụ ta cũng thật tài giỏi, ta mới chỉ nghe đến thịt bảy món, dê bảy món, trứng bảy món... chứ chưa bao giờ nghe qua rau bảy món, ấy thế mà sư phụ ta công phu thượng thừa đã thành công nấu cho ta ăn hàng ngày.
Hết rau luộc rồi đến rau xào, rau nấu canh rồi đến rau muối chua, rau nộm chua ngọt rồi đến rau ăn sống, rau hỗn tạp đủ thứ mang đi hấp... Haizz, bỏ đi, bây giờ ta chỉ cần nghĩ đến rau thôi đã chán đến tận rốn của ta rồi, ta muốn ăn thịt!
"Sư phụ, xuống núi nhé?"
"Rèn luyện sức khỏe phải đặt lên trên hết. Cho nên, nếu con cõng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-tinh-de-thuong-cua-tieu-ma-va-tieu-tru/2549073/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.