Vân thở dài thườn thượt sau hai ngày phụ mẹ tại quán café sân vườn của gia đình. Cô cũng thích thú với công việc này nhưng vì không quen nên đôi bàn chân bé bỏng của cô đã sưng rộp vì chiếc dày cao gót, mà xưa nay thì cô đã quen với cảnh quần jean, áo thun và giày thể thao.
Tự thưởng cho mình ngày đầu tuần ngủ đến chín giờ sáng, cô lờ đờ lên mạng. Chị Vy vẫn sáng ra với cái chậu nước lã ở ngoài vườn hoa, Ò Ó O luyện giọng đồng thời làm con gà gáy báo Vân tỉnh dậy. Nghĩ đến đấy, Vân bỗng quặn lòng khi hình ảnh "Chiếc đồng hồ báo thức rẻ tiền Trần Lân" hiện về. Bỗng Lan Anh buzz qua yahoo:
- Ê, sao hôm qua tao gặp lão Trần Lân đưa chị mày đi hát ở ngay gần Victory đấy?
- Vậy hả? Chắc cùng giới nghệ sĩ đấy mà.
- Nghệ cái củ riềng của mày ấy! Ôm eo, ưỡn ẹo thấy kinh. Tao ngồi trong phòng trà nghe chị mày ca, cũng hay phết nhưng nghĩ đến mày, tao lại ghét lão Lân, thấy hắn hai mặt mày à!
- Ghét thì làm gì hắn? Nói thật tao thất tình!
- Ồ! Động trời nha. Hắn bỏ mày vì chị Tường Vy à?
- Tao không biết! Tao ghét kẻ làm tao đau, tao thề có lúc tao lột da hắn như làm lông một con gà.
-...- Lan Anh im lặng và cô gửi qua yahoo cho Vân một hình mặt cười lăn lộn.
- Tao thề đấy! Tao cho con gà trống đấy khỏa thân luôn.
- Thôi tao xin, tao cho mày một trang blog của bạn tao, mày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-tinh-cua-nu-cam-ca/82050/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.