Lộ Bâng Bâng mang dáng vẻ kiêu ngạo, quý phải của một người phụ nữ có tiền, một kẻ có địa vị vững chãi trên thương trường. Uy lực từ người bà phát ra khiên Khả Phi lo lắng, nhưng mà đây là mẹ của Vương Luân... cậu nhất định không thể ghi điểm xấu được.
- Mời bác gái ngồi, chân cháu bị thương không thể đứng lên chào bác được. Mong bác thông cảm.
Khả Phi gãi đầu ngồi thẳng lưng, lễ phép nói chuyện với người lớn. Còn mời Lộ Bâng Bâng ngồi ghế sofa.
Nhưng thay vì ngồi ghế sofa, bà lại nhờ quản gia kéo một cái ghế gỗ đến ngồi sát giường bệnh của cậu, thong thả ngồi xuống... bà hỏi.
- Cậu là Khả Phi, năm nay bao nhiêu tuổi?
Lộ Bâng Bâng nghiêng đầu hỏi cậu, Khả Phi thành thật trả lời.
- Thưa bác... con năm nay hai mươi tư tuổi.
- Hưmmm.... vậy là nhỏ hơn Vương Luân hai tuổi!!
Bà gật gù tỏ vẻ đã hiểu, vẻ mặt trầm ngâm không muốn nói gì thêm. Khả Phi tưởng rằng bà không thích mình, cho nên mới nói.
- Bác gái... chuyện tình cảm của hai chúng con, bác đừng làm khó anh Luân... nếu có gì bác cứ nói với con. Anh ấy bận đi diễn, không thể để anh ấy quan tâm thêm mấy chuyện này nữa.
Lộ Bâng Bâng ngước mặt lên nhìn Khả Phi, dùng bàn tay thon nhỏ, trắng gầy của mình nâng cằm cậu lên. Quan sát kĩ lưỡng rồi phán xét.
- Khuôn mặt nhìn cũng tạm được, tuy không gọi là đẹp nhưng lại có nét ngoan hiền, ôn nhu. Tốt... tốt, mỗi tội gầy quá, về đây làm dâu họ Thẩm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-tinh-cua-ngoi-sao-hang-a/1136031/chuong-19.html