Tối hôm đó.
Trường Phong nhớ lại những chuyện đã xảy ra hồi chiều, ngẫm nghĩ chắc thời gian cũng vừa đủ, liền cầm điện thoại lên gọi cho Minh Huy hỏi kết quả.
"Tớ đây," Minh Huy bắt máy trả lời.
"Chuyện hồi chiều lan truyền đến đâu rồi?"
"Cậu yên tâm, toàn bang đã biết rồi. Mai kia thì chắc cả nước cũng sẽ biết thôi."
Minh Huy trả lời, nhưng lại hơi nghi ngờ. Loại chuyện cỏn con này, Trường Phong chẳng lẽ còn lo anh làm không tốt sao?
"Không phải chuyện đó."
Thấy anh bảo không phải vụ Lisa, Minh Huy hơi ngạc nhiên, ngẩn người một lúc. Nhưng suy nghĩ một chút, rất nhanh anh đã hiểu ý Trường Phong muốn hỏi là gì. Anh mỉm cười, hết cách lắc đầu. Cả một buổi tối anh đã bị mấy vị lãnh đạo nhắn tin hỏi han rồi, cậu ấy còn lo chuyện này không được lan truyền sao?
"Cả công ty đều biết cả rồi. Chuyện này còn lan truyền nhanh hơn cả chuyện kia. Không chỉ có trụ sở chính, mấy chi nhánh trong Canada đều đã biết hết rồi. Nếu cậu muốn thì tớ có thể khiến mấy chi nhánh bên nước ngoài cũng biết đến."
"Cũng không cần đâu, đám người trong trụ sở chính biết là tớ đủ yên tâm rồi," Trường Phong ngừng một chút, lại nói, "Thôi tớ cúp máy đây. Cậu nghỉ ngơi đi, mai phải đi làm lại rồi."
"Ừ, cậu cũng nghỉ ngơi sớm đi. Mai gặp."
Trường Phong ngắt máy, đặt điện thoại lên bàn, ánh mắt mông lung nhìn về phía khoảng không trước mặt.
Vốn lúc trước anh không có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-tinh-cua-may-va-gio/2836548/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.