Minh Huy bất lực chống trán, ngả lưng ra đằng sau không biết phải nói gì. Triều Dương lại trợn trừng nhìn màn hình, mặt mày nhăn nhó, không thể tin được ba phần tư máu của mình lại cứ thế bay mất.
Tuấn Hưng ở đầu bên kia cũng đồng dạng kinh ngạc và tức tối, liên tục gào thét trên kênh Voice, "Má má má má má! Tôi ít khi chửi thề nhưng lần này thật sự không nhịn được nữa!!! Máu còn chưa rớt nhiêu boss đã bạo!! Mẹ nó bạo một phát ngỏm luôn, nhiêu máu chơi cho đủ!!!"
Triều Dương: "Shit tơ đó tơ hút máu hay sao vậy trời!! Mẹ nó nhện đen chứ có phải dơi đâu!!"
Thục Mây: "Có cách nào tránh chiêu đó không nhỉ? Hoặc là gỡ đống tơ ra? Chứ vậy sao mà qua được?"
Minh Huy: "Nó xoay tròn kiểu đó anh nghĩ không trốn được đâu. Ban nãy anh cũng thử lắm mà không tìm được cách tháo đống tơ xuống. Phong, cậu nghĩ ra được gì không?"
Từ sau khi bị giết, Trường Phong vẫn luôn không nói gì, chỉ có đôi mày đen dài nhăn lại khó hiểu. Anh một tay chống cằm, tay còn lại gõ theo nhịp trên mặt bàn. Thục Mây để ý, mỗi khi anh tập trung suy nghĩ điều gì đó thì sẽ luôn có động tác này.
Nghe thấy Minh Huy hỏi, nhịp gõ tay của anh chỉ chậm lại một chút, nhưng vẫn đều đều, "Tơ đó có vẻ là không gỡ ra được."
Triều Dương: "Vậy sao thắng được?"
Trường Phong liếc anh đầy khinh thường, "Thì tránh chứ sao."
Cảm nhận được sự coi thường trong ánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-tinh-cua-may-va-gio/2836539/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.