Ánh mắt anh liếc sang nút hủy bang, dứt khoát nhấp chuột. Nhưng đến khi thông báo hiện ra, hỏi anh có chắc chắn muốn phá hủy bang phái hay không, anh bỗng lại do dự. Cuối cùng, anh lại thở hắt một hơi, nhấn từ chối.
Thôi, đây cũng chỉ là game, không cần phải tuyệt tình đến thế.
Anh di chuột về phía khung trò chuyện, nhấn vào đó, để lại một câu "nếu tụi mày đã muốn cái bang này đến vậy, tao tặng tụi mày" rồi thao tác nhanh chóng, chuyển đổi bang chủ, rời bang, tất cả chỉ trong vòng hai giây.
Điều duy nhất khiến anh cảm thấy ấm áp trong chuyện này, chính là vẫn có một vài người cảm thấy anh đúng, đứng về phía anh, thấy anh rời bang cũng không do dự chút nào rời bang theo anh.
Vì vậy mà mới có chuyện anh dẫn chục người đầu nhập sang bên Nộ Phong.
Thục Mây quay sang nhìn Trường Phong, tức giận nói, "Bọn nó rất vô liêm sỉ!"
Trường Phong cũng gật đầu phụ họa, "Ừ, cực kỳ vô liêm sỉ!"
Cô cầm đũa lên, gắp một miếng sườn bỏ vào bát mình, "Nhưng vậy cũng không sao. Bây giờ đám Satan đều qua bang mình hết rồi, bang mình đã mạnh lại càng thêm mạnh."
Trường Phong cũng bắt chước cô gắp một miếng sườn, nhưng lời nói ra thì lại không hoàn toàn đồng ý, "Dù không có bọn nó mình vẫn mạnh."
Thục Mây đang định cắn miếng sườn, nghe thái độ kiêu ngạo của anh như vậy thì không nhịn được phì cười, vội vàng bỏ miếng sườn xuống, "Thì em mới nói đã mạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-tinh-cua-may-va-gio/2836533/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.