Sau khi ba người họ rời đi thì Trường Phong cũng qua phòng làm việc. Lúc mở cửa ra, anh liền thấy cô đang ngồi ở trên ghế sô pha, ba lô đặt ở dưới đất bên cạnh chân, hai mắt chăm chú nhìn vào màn hình điện thoại chơi game. Hộp quà ban nãy được cô đặt ở bên cạnh hông, đã mở ra, Trường Phong nhìn thoáng qua thì nhận ra là một chiếc túi xách thuộc nhãn hàng thời trang cao cấp.
Nghe thấy tiếng động, cô dời mắt về phía cánh cửa, thấy người xuất hiện là anh thì cười nói, "Anh xong rồi à?"
Trường Phong gật đầu, ừ một tiếng, đi đến bên cạnh cô ngồi xuống. Thục Mây lập tức chui vào trong lòng anh.
"Tại sao bọn họ lại đến đây thế?"
"Không phải ông ta đã nói rồi sao, dẫn James đến xin lỗi em," Trường Phong vòng tay qua eo cô, cầm lấy lọn tóc cô nghịch nghịch.
"Nếu muốn xin lỗi em sao lại đến đây chứ? Còn dẫn theo Mina nữa."
Một lúc sau vẫn không thấy anh trả lời, cô đành hỏi, "Có phải anh đã làm gì không?"
"Không hẳn."
Thục Mây bĩu môi, thế nghĩa là anh có làm rồi, lại còn không hẳn.
Trường Phong mỉm cười, cầm tay cô lên hôn nhẹ lên mu bàn tay cô, "Hắn ta làm chuyện đó với em thì tất nhiên phải chịu chút trừng phạt rồi."
Trong lòng Thục Mây cảm động, cô trở tay cầm lấy bàn tay anh, vuốt ve xoa nắn từng ngón tay thon dài của anh như đang quan sát nghiên cứu một món bảo vật, một lát sau mới hỏi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-tinh-cua-may-va-gio/2836486/chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.