Thục Mây đang ngủ ngon lành, đột nhiên cảm nhận được có một bàn tay đang làm loạn khắp cơ thể mình, cơn buồn ngủ cũng dần bị lửa nóng thiêu đốt đến không còn gì.
Cô mệt mỏi hơi mở mắt ra, chỉ thấy một nhúm tóc đen ngay trước mặt mình, hơi thở nóng hầm hập đang phả từng đợt ngay cổ cô.
"Ưm... anh làm gì đấy..."
Cô hơi cựa quậy muốn tránh, nhưng Trường Phong lại ôm chặt lấy cô, khiến cô khó mà động đậy.
"Động phòng."
"Nhưng mình động phòng rồi mà...?" Thục Mây không hiểu nghi ngờ hỏi.
Trường Phong rời khỏi cổ cô, tiến lại cánh môi non mềm của cô hôn xuống, như có như không trả lời, "Mình đám cưới hai lần, đương nhiên động phòng cũng phải hai lần rồi."
Trong cơn mê loạn, cô cũng không nghĩ ngợi được thêm gì nữa, dần dần bị anh lôi kéo đến vùng đất tiên.
*
Sau lễ cưới, hai người chỉ ở lại Việt Nam thêm một tuần rồi lại cùng nhau bay về Canada, bắt đầu cuộc sống vợ chồng son mới cưới.
Ba tháng sau.
Dạo gần đây cô cảm giác được cơ thể mình có chút thay đổi, hay uể oải buồn ngủ hơn, nhiều lúc lại ăn không ngon, hay nôn ọe. Lúc mới đầu cô còn cho rằng do hóc môn trong cơ thể bị rối loạn sao đó nên mới như vậy, vì thế cô không nghĩ nhiều.
Chỉ đến khi kinh nguyệt của cô bị chậm, cô mới bắt đầu nghi ngờ.
Có vài lần khi cô ăn uống không điều độ, hoặc căng thẳng quá độ, kinh nguyệt của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-tinh-cua-may-va-gio/2836474/chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.