1 tuần vui chơi ở Pa-ri, cả bọn quay trở vè vớicuộc sống học sinh tất bật với bài vở của mình. Đây cũng là lúc mà mọingười bắt đàu náo nức đón mừng cái Tết quan trọng nhất trong năm. Ngọcsống 1 mình nên nên k cần sắm sửa gì nhiều, chỉ cần vài món đồ nho nhỏlà đủ cho cô ăn Tết rồi. Thay vào khoảng thời gian trống đó, cô thườnghay lui tới quán cà phê của anh Tuấn để đánh đàn cho mọi người vào mỗitôi thứ tư và làm thêm giờ. Tất nhiên là có cả tụi nó nữa. Những lúc cảbọn ngồi nói chuyện với anh Tuấn, đôi mắt của Ngọc trông rất lạ, nó luôn luôn hướng về Tuần k rời. Điều đó, tất nhiên, k qua được mắt Kiệt. Cậucảm thấy dường như cánh cửa tới con tim Ngọc của Ngọc đang dần dần khéplại. Cậu cảm thấy trái tim mình như bị ai bóp nghẹn khi có 1 người khách quen nào đó đi tới hỏi thăm và vô tình hay cố tình nhìn Ngọc và Tuấnnói :"Đẹp đôi nhỉ". Tuấn cười, nhẹ đáp lại:"Vâng, cảm ơn anh" còn Ngọcchỉ cười rồi quay mặt sang nơi khác, nụ cười như có vẻ bẽn lẽn và ngạingùng. Điều đó lại càng làm cho Kiệt thấy mình như 1 người đến sau, 1 kẻ đáng ghét chen vào giữa tình yêu đẹp như mơ của đôi bạn trẻ. Gần đây,Kiệt k còn chịu được điều đó nữa, cậu hay xin phép về sớm hoặc viện cớtrong bang có việc bận mà k đi với mọi người. Tất nhiên, điều này k quađược mắt Phong và Vũ vì họ là những phó bang, trong bang có việc gìchẳng lẽ họ k biết?
Hôm nay,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-tinh-cong-chua-hoang-tu/4554/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.