- Mẹ à! Con về rồi nè! - Vừa về đến nhà, tôi quăng cái ba lô vào một xó rồi xông vào bếp lục đồ ăn.
Vào bếp đập vào mắt tôi là một giỏ bánh quy gọn gàng, chắc là mẹ tôi mới nướng. Tôi cho tay vào định bốc nhưng tôi còn chưa chạm vào miếng bánh thì "Chát" một tiếng.
- Ai ui! - tôi suýt soa cái tay vừa bị mẹ đánh, nước mắt đã rơm rớm rồi.
- Giỏi nhỉ? Đi học về rồi thì lên phòng thay quần áo đi, nhanh rồi xuống đây mẹ nhờ cái này - mẹ tôi chả thèm an ủi tôi lấy một câu mà bắt tôi lên phòng.
Tôi thay ra một cái áo trơn và một cái quần jean rồi chạy xuống nhà chuẩn bị "tiếp chỉ" từ mẹ:
- Mẹ bảo gì ạ?
Mẹ tôi chìa ra trước mặt tôi cái giỏ bánh trên bàn rồi liến thoắng một tràng:
- Đây, mẹ có nướng chút bánh, con mang sang biếu nhà hàng xóm, mẹ còn có việc nên chưa qua hỏi thăm. Dù gì người ta cũng là hàng xóm của mình. Các cụ nói "bán anh em xa mua láng giềng gần"...
- Con đi đây ạ! - chưa kịp để mẹ nói cho một tràng thuyết minh dài đằng đẵng, tôi xách giỏ bánh chạy vội ra cửa. Đùa gì chứ, đợi mẹ tôi nói xong thì đến bao giờ? Tôi còn không biết tính mẹ tôi sao? Mỗi lần bà giảng giải cái gì, ít nhất cũng phải nửa tiếng.
Tôi cầm bánh sang nhà bên cạnh. Đấy là một ngôi nhà hai tầng được xây khép kín theo kiểu Âu, trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-tinh-cau-hang-xom/2147431/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.