Bản tiểu thư hôm nay được nghỉ, ở nhà một mình. Đời cứ gọi là tươi đẹpđi, bố được lấy lương, thưởng nóng ta 30k đút lợn, ta sướng, lâu lắm rồi chưa có tiền tiêu vặt.Nhà ta chả giàu có gì, bố mẹ làm giáo viên,lương ba cọc ba đồng, chả dạy thêm được tí gì nên cũng ngèo. Má mì tadạy toán, cớ sao ta lại dốt toán? Thiên a? Người bất công vừa vừa phảiphải thôi chứ!
Sắp kiểm tra cuối năm rồi, chỉ 2 ngày nữa thôi, rất muốn hỏi ông trời học làm sao cho kịp?
Lại nói đến hắn, nghĩ thầm bao lần, mong hắn từ bi cho ta ít thông minh
Nhưng trời sinh hắn keo kiệt, bủn xỉn, ki bo, chả cho ta cái gì cả. Lại cònlúc ta hỏi xin chiều hôm qua, làm câu: Mày đào não ta mà lấy
Ta điên người, đè hắn ra đạp đầu hắn thật. Chả hiểu sau, hắn quát lên: Mày điên à? Làm gì thế???
Đắng lòng, ngồi tự kỉ hết buổi.
Thế là vào sáng nay, trời xanh xanh, mây trắng trắng, nắng vàng vàng, cómột con bé mặt ngu ngu ngồi ở bệ cửa vừa cắn bút vừa học bài. Khổ thâncái bút, nát bét cả nắp T.T
Trong khi đó, ở một nơi nào đó, cách nhà ta có 10 nhà, hắn ta đang nhởn nhơ lên phây tán gái
Ặc ặc - đến em Min nhà ta nó cũng buồn nôn
Vâng, Min là chó, chó cái.
Nói thế thoi, ta ngốc nhưng không phải là quá ngốc, ít nhất cũng tự biết bảo vệ mình, chửi lại khi chúng nó chửi mình.
Đầu đuôi câu chuyện nó như sau: Chiều qua lên lớp, có một thằng cùng lớp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-tinh-cap-2-tao-va-may/53988/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.