Anh ngồi xổm trước mặt tôi an ủi, dùng khăn giấy lau nước mắt cho tôi một cách vụng về, còn hát cho tôi nghe.
Cũng từ ngày đó, ấn tượng của tôi về anh bắt đầu thay đổi.
Sau đó, tôi luôn tìm cơ hội đến nhà Cố Doanh chơi, sau đó lén lút để ý xem Cố Hằng đang làm gì.
Ngoài chơi bóng, anh còn thích làm gì?
Tôi bắt đầu muốn hiểu về người này.
Mùa hè năm đó, tôi ở nhà cô ấy còn nhiều hơn ở nhà mình.
Rồi vào một ngày nào đó, tôi đột nhiên nhận ra rằng, có vẻ như tôi đã nảy sinh tình cảm.
Với ý nghĩ này, tôi có chút bối rối.
Tôi không dám nói với Cố Doanh, vì trước đây tôi thường cùng cô ấy trêu chọc anh trai cô ấy, tôi sợ cô ấy sẽ nói tôi là kẻ phản bội.
Vì vậy, tôi cẩn thận giấu đi tình cảm này.
Cho đến năm ba đại học...
Tôi đang chìm trong ký ức thì đột nhiên môi đau nhói.
Tôi cau mày nhìn người đàn ông trước mặt.
Cố Hằng xoa cằm tôi: "Lơ đễnh gì đó?"
"Không có." Tôi cũng trả thù bằng cách cắn môi anh một cái: "Chê anh làm chậm quá."
Ánh mắt của Cố Hằng tối lại, ngón tay thon dài cởi một chiếc cúc áo của tôi.
Khi anh chuẩn bị tiến hành bước tiếp theo, chuông cửa nhà tôi vang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-tinh-am-tham-voi-anh-trai-cua-ban-than/3621842/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.