Melly thấy vậy là hiểu, chắc khi nãy anh trai lại doạ nạt bọn họ rồi…
Chỉ có điều, cô vẫn không hiểu, cơn lốc khi nãy từ đâu mà có?
Cô quyết định không nghĩ nữa, bảo y tá hạ thấp giường xuống để nằm nghỉ. Nhưng chưa được bao lâu thì ông bà Plinius xộc vào, cả hai mắt đỏ hoe ôm lấy Melly.
“Mel, mẹ đã nói rồi, ở đây rất nguy hiểm. Con về với bố mẹ đi con…”
“Mel, chúng ta quay về Mỹ đi con, con muốn gì bố cũng chiều hết…”
Cô sắp bị hai người ôm đến nghẹt thở luôn rồi…
Sau khi hai ông bà Plinius bình tĩnh lại, cô mới lên tiếng: “Bố, mẹ. Con không sao.”
“Chúng ta thấy con có sao! Mel…về Mỹ đi con. Con muốn gì cũng được…” - cả bố và mẹ cô đồng loạt lên tiếng.
“Muốn gì cũng được ạ?”
Bố mẹ cô gật đầu lia lịa, chắc mẩm phen này đón được con gái về rồi!
“Con muốn học tại đây cho đến khi tốt nghiệp, sau đó con sẽ về nước. Còn trước đó, con không về!” - cô dõng dạc nói.
Hai người chuyển từ khuyên nhủ sang ép buộc, nhưng cuối cùng vẫn chịu thua trước đứa con gái nhỏ.
Đành vậy…trời không chịu đất thì đất phải chịu trời thôi…
...----------------...
Nằm trên giường bệnh được mấy hôm thì Melly cảm thấy cuồng chân cuồng tay, nên quyết định đi ra bờ sông Nile hóng gió.
Kì lạ, khí hậu ở đây rất oi bức nhưng bên bờ sông Nile lại có cảm giác rất mát mẻ…Y tá đi bên cạnh đỡ cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-tinh-4000-nam/3053735/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.