Văn Cảnh Dương nhướng mày nhìn Lâm Mật Nhi, làm ra vẻ không tin, ngay sau đó, đúng như suy đoán của Văn Cảnh Dương, Lâm Mật Nhi có chút nóng nảy nói: "Ta có thể chứng minh, ta có thể chứng minh Lạc Hải là người Quân Nguyên, huynh ấy hoàn toàn không có huyết thống Tây Cương!"
"Ồ? Cô làm sao để chứng minh?" Dùng lời nói, từng bước dẫn dụ Lâm Mật Nhi khiến cô ta vô thức giúp cậu làm việc mà cậu muốn làm. Hiện tại, Văn Cảnh Dương cảm thấy có chút may mắn khi thần trí của Lâm Mật Nhi không được tỉnh táo.
Nhưng Lâm Mật Nhi đột nhiên im bặt, cô ta nhìn chằm chằm Văn Cảnh Dương một lúc rồi hỏi một câu: "Dựa vào đâu mà ta phải tin ngươi?" Lâm Mật Nhi trong nháy mắt như tỉnh táo lại rất nhiều, điều này khiến Văn Cảnh Dương có chút bực bội, sao không tiếp tục hồ đồ đi chứ? Nếu lúc này cô ta mà hạ cảnh giác thì mọi chuyện có lẽ đã thành công rồi.
"Cô lúc này, ngoài trừ tin ta còn có thể tin ai được nữa? Nếu cô không làm thì Quân Lạc Hải mãi mãi sẽ không trở về." Nhưng Văn Cảnh Dương cũng không phải không có cách, cậu chỉ mỉm cười và nói như vậy. Sau đó, cậu hài lòng khi thấy vẻ do dự trên mặt của Lâm Mật Nhi.
Văn Cảnh Dương im lặng, bây giờ cậu không cần nói gì thêm cả, chỉ cần đợi là được, đợi thần trì không được tỉnh táo của Lâm Mật Nhi suy nghĩ kĩ càng. Quả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-thuong-ngay-trong-cung/3513180/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.