Nghe tiếng của Tuyên Vũ, Văn Cảnh Dương chỉ cảm thấy đau đầu, nét mặt sa sầm, quay đầu lại nói với Tuyên Vũ một cách nghiêm túc: "Tuyên Vũ, nói cho huynh biết thiếu gia đi đâu rồi?" Lời nói chắc nịch, Văn Cảnh Dương không thể thật sự bỏ mặc không màng tới, nếu Quân Lạc Huy thật sự xảy ra chuyện gì thì đúng là chuyện lớn.
Khi nghe Văn Cảnh Dương hỏi, Tuyên Vũ mím môi, lẩm bẩm: "Sao phải lo cái tên vô liêm sỉ đó đi đâu chứ, lo cho loại người đo làm gì?" Vẻ mặt rõ ràng không muốn nói cho Văn Cảnh Dương biết Quân Lạc Huy đi đâu.
"Tuyên Vũ!" Nhỏ tiếng quát tên Tuyên Vũ, khi thấy cô vì bị mình quát mà nhìn mình với vẻ mặt oan ức, Văn Cảnh Dương chỉ đành thở dài, có chút bất lực nói: "Muội đang làm loạn đó! Muội có biết đó là ai không? Thiếu gia nếu xảy ra chuyện thì chúng ta đều phải chết!"
Những lời này khiến Tuyên Vũ sửng sốt, tên đó không phải chỉ là công tử nhà giàu thôi sao? Cùng lắm thì là con của đại thần, sao xảy ra chuyện lại bắt bọn họ tuẫn táng theo chứ? Vẻ mặt Tuyên Vũ lúc này đầy vẻ khó tin.
Thấy dáng vẻ của Tuyên Vũ, Văn Cảnh Dương nhức đầu, cuối cùng chỉ đành bất lực kề vào tai Tuyên Vũ nói nhỏ: "Đó là thánh thượng, muội nói nếu như ngài xảy ra chuyện, chúng ta có phải là phải tuẫn táng theo không?"
Nghe thấy câu này, Tuyên Vũ hoàn toàn sững sốt, người mà cô trước giờ luôn muốn Văn Cảnh Dương tránh xa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-thuong-ngay-trong-cung/3431003/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.