Nghe mấy lời Quân Lạc Huy nói, Thân Hoài cũng không chút để ý, thấy hắn ta thỉnh thoảng lại đổi ngón tay bắt mặt cho Quân Lạc Huy, miệng thì tiếp tục nói mấy lời như chuyện thường ngày trong nhà: "Phải chuyên tâm mới chẩn đoán được là lang băm."
Đối với câu này của Thân Hoài, Quân Lạc Huy không biết trả lời sao, thấy Thân Hoài thu lại tay bắt mạch, Quân Lạc Huy mới hỏi: "Thế nào?"
Thân Hoài không lập tức trả lời, lưỡng lự một lúc mới nói: "Lúc trước dùng Khúc Sa để trung hòa Lan Phương Nha vẫn luôn phát huy tác dụng, nhờ đó mới không phát huy tác dụng của An Tẩm Yên, nhưng vẫn còn ít thuốc mê còn tồn đọng trong cở thể của thiếu gia, thần kê ít thuốc cho thiếu gia, uống hết là được."
Quân Lạc Huy nghe xong hài lòng gật đầu, kế đó Quân Lạc Huy nhớ ra chuyện gì bèn nheo mắt lại, sau đó liền nghe hắn hỏi Thân Hoài rằng: "Ngươi có biết cổ độc không?"
Không nghĩ tới Quân Lạc Huy hỏi cái này, Thân Hoài nghe đến vấn đề này ít nhiều gì cũng có chút kinh ngạc, sau khi kinh ngạc, Thân Hoài bày ra bộ dạng nghiêm túc hiếm có, đến cả cánh tay đang thu dọn đồ đạc cũng phải khựng lại, sau đó liền nghe hắn ta dùng giọng điệu đặc biệt nghiêm túc nói: "Cổ trước giờ đều là vật chuyên dùng của Vu Y, hơn nữa thứ này còn có hại trời đất, các thầy thuốc Trung Nguyên sẽ không động đến những thứ độc như vậy."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-thuong-ngay-trong-cung/3384239/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.