“Chúng ta chia tay đi!”
“Đừng làm loạn cục cưng, chia cái gì tay!”
“Anh tự hỏi bản thân anh đi!”
“Ơ kìa! Như vậy không phù hợp với giá trị cốt lõi của chế độ xã hội chủ nghĩa,” Phương Bắc bấu vào khung cửa, “Sau này chúng ta còn kết hôn mà! Sao lại chia tay được chứ?! Em muốn làm người đàn ông cô đơn cũng không tốt đâu cục cưng à!”
“Đừng cợt cmn nhả,” Vẻ mặt Phương Nam giận dữ, “Tôi có bao giờ đem hai chữ này ra nói đùa hàng ngày không?”
“Chia tay đi, tôi nghiêm túc đấy.”
Vẻ mặt vui cười của Phương Bắc biến mất, anh lặng đi một giây, thấy Phương Nam chuẩn bị đóng cửa anh gắt gao bám vào khung cửa: “Cục cưng à, đây là nhà của anh, em muốn anh đi đâu đây?” Anh oan ức mở to mắt trông mong: “Anh không đi đâu hết!”
Phương Nam nhìn anh gằn từng chữ: “Anh đi ra, đây là nhà tôi. Anh mau buông tay ra!”
“Không!”
“Buông!”
“Không!”
“”......” Phương Nam mặc kệ anh, dùng hết sức đóng cửa lại.
Cùng tiếng “ầm” vang lên là tiếng Phương Bắc hét thảm.
Phương Nam hoảng sợ vội vàng nhìn, Phương Bắc ôm tay chảy nước mắt: “Hình như tay anh đứt rồi.”
“Tôi tưởng anh sẽ tránh ra chứ đồ ngốc này!” Phương Nam không nghĩ tới tên ngốc Phương Bắc này lại không né ra, đau lòng muốn nhìn xem thì bị Phương Bắc che lại.
“Đưa tôi xem.”
“Đưa anh đi bệnh viện đi~”
“Đưa tôi xem!”
“Không!” Phương Bắc đang muốn nói tiếp, chợt Phương Nam kéo tay anh xuống.
Lật qua lật lại xem xét cẩn thận, xem ra cũng không có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-thuong-ngay-tranh-nhau-lam-cong-cua-huong-nam-va-huong-bac/218359/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.