“Ui……”
Nghê Diệp Tâm mới vừa nói xong, liền cảm thấy trên cổ rất đau, sau đó có dòng máu chậm rãi chảy ra. Thứ để ở trên cổ tuyệt đối là một cây đao, còn rất sắc bén, bất quá may mắn miệng vết cũng không lớn.
“Ngươi rốt cuộc là ai!?”
Giọng ôn nhu có chút không kiên nhẫn, cất cao một ít, chất vấn Nghê Diệp Tâm. Nghê Diệp Tâm nhịn không được cười nói:
“Ngươi trói ta lại bắt đến đây, cũng không biết ta là ai sao? Ta đây nói cho ngươi nghe, ta là Nghê Diệp Tâm.”
“Ít ba hoa đi.”
Giọng nam nhân trở nên lạnh lùng rất nhiều.
“Cẩn thận nếu không đầu của ngươi sẽ bay đi.”
“Ngươi muốn giết ta thì không cần đánh thuốc mê và trối ta mang đến nơi này, cho nên khẳng định ngươi có mục đích khác.”
“Hừ.”
Nam nhân cười lạnh.
“Ta không giết ngươi, nhưng có thể có người muốn cho ngươi sống không được chết không xong.”
“Có người?”
Nghê Diệp Tâm nhướng mày.
“Người nào?”
“Người mà ngươi đã phản bội.”
“Ta phản bội?”
Nghê Diệp Tâm lúc này thiếu chút nữa biến thành người máy, bất quá cũng không phải đơn giản là lặp lại những gì nam nhân này nói, mà là tự mình độc thoại.
Trong nháy mắt Nghê Diệp Tâm nghĩ tới “chỗ cũ”, rồi lại là “ người phản bội”, chẳng lẽ Nghê hộ vệ chủ nhân thân thể này trước kia lại vướng vào cục diện rối rắm gì?
Nghê Diệp Tâm hơi chút trầm ngâm, sau đó thử hỏi:
“Những việc này cùng ngươi có quan hệ gì? Ta lại không quen biết ngươi.”
“Không quan hệ? Ta chỉ tới bắt ngươi trở về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-thuong-ngay-o-cu-xa-phu-khai-phong/178912/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.