Chương trước
Chương sau
Từ khi Nghê Diệp Tâm thăng quan tựa hồ không có bận rộn như trước, tuy rằng vụ án vẫn thường xuyên có, bất quá giang hồ cùng triều đình đều an bình không ít.
Kho tàng bí mật trong cấm địa Ma giáo đã bại lộ ra ngoài. Nhưng bí tịch đã bị hủy diệt, cái này rất tốt, nỗi lo về sau cũng đã không còn. Chỉ còn lại một đống lớn vàng bạc châu báu, Ma giáo tựa hồ càng trở nên giàu thêm. Mà Mộ Dung Trường Tình vẫn là cao thủ võ công bậc nhất thiên hạ, không đối thủ, cái này làm cho Nghê Diệp Tâm cảm thấy thực vừa lòng.
Vì thế sinh hoạt của Nghê Diệp Tâm ngoài công tác tra án, việc còn lại chính là chơi cùng đứa nhỏ của bọn họ.
Đứa nhỏ này đương nhiên là Cừu Vô Nhất.
Cừu Vô Nhất không thích ở yên bên trong giáo. Tuy tuổi tác nhỏ nhưng cũng không hề ngây thơ, không thích ở một chỗ, luôn thích chạy loạn, lâu lâu liền chạy tới Khai Phong tìm Nghê Diệp Tâm chơi.
Đối với điểm này, Mộ Dung đại hiệp phi thường có ý kiến. Nghê Diệp Tâm làm xong việc tra án đáng ra nên ở cùng hắn. Vậy mà Cừu Vô Nhất chạy tới, Nghê Diệp Tâm sẽ cùng Cừu Vô Nhất đi chơi, liền bỏ rơi hắn.
Cừu Vô Nhất gần như luôn ở cùng Nghê Diệp Tâm, xem như ở chung từ nhỏ đến lớn.
Cừu Vô Nhất nho nhỏ, lại đặc biệt đáng yêu, hơn nữa giá trị sử dụng siêu cao. Có thể xem như bùa hộ mệnh mà dùng, hoàn toàn chính là một thân nhiều công năng, ở nhà có thể sai vặt, ra đường có thể thành chiến đấu cơ.
Cừu Vô Nhất cùng Nghê Diệp Tâm ở chung thời gian càng lâu thì gây phiền toái càng lớn. Chờ Cừu Vô Nhất chậm rãi lớn lên, Cốc Triệu Kinh cùng Mộ Dung Trường Tình đều phát hiện Cừu Vô Nhất quả thực chính là con của Nghê Diệp Tâm. Trừ bỏ ngoại hình và huyết thống không có giống nhau, quả thực cái gì cũng giống. Mộ Dung Trường Tình cảm thấy Nghê Diệp Tâm đem Cừu Vô Nhất dạy hư……
Mà không chỉ hắn nghĩ như vậy.
Cừu Vô Nhất lớn lên rất nhanh, khi mười tuổi đã có thể một mình hành tẩu giang hồ. Thực mau trên giang hồ liền có danh hiệu Tiểu Ma Đầu.
Tiểu Ma Đầu đã nổi danh trên giang hồ mấy năm nay, không ai không biết Tiểu Ma Đầu về sau chính là Giáo chủ Ma giáo, tương lai chính là Đại Ma Đầu.
Tiểu Ma Đầu này tính tình cổ quái, tính cách so với Mộ Dung Trường Tình còn muốn bất thường hơn. Quan trọng là hắn ngoài võ công cao, còn có khả năng chỉ dùng miệng cũng có thể gây tổn hại đến không lường được.
Điều này làm Mộ Dung Trường Tình thực đau đầu. Nghê Diệp Tâm luôn dạy Cừu Vô Nhất một ít lời không tốt, khiến cho hai người rất giống nhau. Chỉ nói mấy câu là Cừu Vô Nhất có thể làm người khác sặc chết.
Cách đây vài ngày Mộ Dung Trường Tình liền nghe nói Cừu Vô Nhất từ trong giáo chạy ra, sau đó còn oanh oanh liệt liệt cướp tân nương. Hắn còn điều động giáo chúng tung ra tin tức, nói chính mình muốn thành thân, đối tượng là nam nhân, chính là Cốc Triệu Kinh.
Cốc Triệu Kinh tuy rằng cũng không xem như đại hiệp lừng lẫy, nhưng tốt xấu gì cũng có chút danh tiếng. Lần này cả võ lâm đều chấn động, một truyền mười, mười truyền trăm, quả thực lan truyền nhanh chóng.
Nghê Diệp Tâm vừa nghe tin, lập tức liền muốn đi xin nghỉ phép để cùng Mộ Dung Trường Tình về Ma giáo. Bất quá Mộ Dung Trường Tình thực đau đầu, hắn cũng không muốn trở về xem náo nhiệt.
Sau đó tin tức truyền rồi lại truyền liền có biến đổi. Qua vài ngày lại biến đổi thành....
“Giáo chủ Mộ Dung Trường Tình đã đến nhà cướp Cốc thiếu hiệp, muốn đem Cốc Thiếu Hiệp lên đỉnh Ma giáo, cưới làm Giáo chủ phu nhân.”
Mộ Dung Trường Tình vừa nghe càng đau đầu.
Rõ ràng là Tiểu Ma Đầu Cừu Vô Nhất muốn thành thân, như thế nào liền biến thành chính mình?
Đối với ngoại hiệu Tiểu Ma Đầu này của Cừu Vô Nhất, Mộ Dung Trường Tình cũng là khen không dứt miệng, cảm thấy phi thường phù hợp.
Nghê Diệp Tâm nghe lời đó xong không hề ăn giấm, ngược lại cười to, thiếu chút nữa cười đến đau sốc hông. Chuyện này càng làm Mộ Dung Trường Tình buồn bực hơn.
Nghê Diệp Tâm cười đủ rồi hậu quả chính là ngày hôm sau khi tỉnh ngủ mở mắt phát hiện mình căn bản không ở trong phủ Khai Phong. Mình đang ở nơi nào, Nghê Diệp Tâm cũng hoàn toàn không biết.
Chung quanh là rừng núi hoang vắng, trừ bỏ chính mình, chỉ có Mộ Dung Trường Tình cùng một con ngựa, cũng không có cái gì khác.
Mộ Dung Trường Tình nhìn thấy Nghê Diệp Tâm tỉnh, chỉ là hơi hơi mỉm cười, nói:
“Sắp giữa trưa.”
Nghê Diệp Tâm còn tưởng rằng mình đang nằm mơ, khi tỉnh hoàn toàn thiếu chút nữa từ trên ngựa rớt xuống, nói:
“Đây là nơi nào?”
Mộ Dung Trường Tình nói:
“Vùng ngoại ô.”
Hắn nói xong, lại bổ sung một câu.
“Đã sớm ra khỏi địa giới Khai Phong, chúng ta đi từ đêm qua.”
Nghê Diệp Tâm la lên.
“Hôm nay ta phải vào cung!”
“Ta biết.”
Mộ Dung Trường Tình bình thản nói.
Mộ Dung Trường Tình chính là biết Nghê Diệp Tâm phải vào cung, cho nên sau nửa đêm liền đem người bắt cóc ra đây.
Cái này hay rồi, Nghê đại nhân lại mất tích.
Bất quá trong phủ Khai Phong cũng không xảy ra náo loạn gà bay chó sủa. Dù gì mọi người cũng đã quen với việc thỉnh thoảng Nghê đại nhân lại mất tích. Đây cũng không chỉ một lần.
Nghê Diệp Tâm nói:
“Tốt xấu gì cũng để ta xin phép một cái!”
Mộ Dung Trường Tình nhàn nhạt nhìn một cái, nói:
“Yên tâm đi, mấy người Trì Long sẽ biết là chuyện như thế nào.”
Nghê Diệp Tâm không gì để nói.
“……”
Dù sao hiện tại muốn trở về cũng tuyệt đối không có khả năng, Nghê Diệp Tâm đành phải ngoan ngoãn phối hợp đi theo Mộ Dung Trường Tình, tiếp tục đi về phía trước.
Đi cả ngày, Nghê Diệp Tâm rốt cuộc có phản ứng.
“Từ từ, chúng ta không phải đi tham gia hôn lễ của Nhất Nhất sao?”
Tuy rằng Nghê Diệp Tâm đối với việc xác định phương hướng không phải thực tốt, nhưng cũng đi lại Ma giáo thật nhiều lần, đại thể nhớ rõ phải đi như thế nào. Nhưng mà bọn họ đi một ngày rồi, Nghê Diệp Tâm lúc này mới phát hiện phương hướng cũng không đúng lắm.
Mộ Dung Trường Tình nói:
“Đương nhiên không phải.”
Nghê Diệp Tâm trợn tròn mắt, nói:
“Không phải? Chúng ta đi làm cái gì?”
Cừu Vô Nhất giống trống khua chiêng muốn thành thân, có lẽ hiện tại Ma giáo đã giăng đèn kết hoa, trên giang hồ cũng là bão tố cuồng phong.
Mộ Dung Trường Tình không nghĩ sẽ trở về, ngẫm lại liền cảm thấy đau đầu, chỗ đó cũng quá ồn ào đi.
Mộ Dung Trường Tình nói:
“Chỉ là cảm thấy ngươi gần đây tra án quá nhiều, cho nên mang ngươi đi giải sầu.”
Mộ Dung Trường Tình không nghĩ về Ma giáo, đương nhiên còn có một nguyên nhân. Chính là hắn đã lâu không trở về, khẳng định có không ít giáo vụ cần xử lý. Nếu trở về khẳng định hắn phải bận mấy ngày mới xong, cho nên hắn dứt khoát mắt không thấy tâm không phiền, liền không đi trở về.
Nghê Diệp Tâm không có biện pháp, võ công không bằng Mộ Dung Trường Tình, cũng không thể đem người đánh bất tỉnh mang đi. Bị Mộ Dung Trường Tình đánh bất tỉnh mang đi thì nhiều lắm, cho nên Nghê Diệp Tâm đành phải đi theo Mộ Dung Trường Tình một đường du sơn ngoạn thủy.
Trên đường đi, Nghê Diệp Tâm nghe được không ít lời đồn trên giang hồ, đương nhiên đều là về việc Giáo chủ Ma giáo sắp thành thân. Có truyền thuyết vô cùng lãng mạn ly kì, còn có truyền thuyết rất quái dị. Tỷ như Giáo chủ Mộ Dung Trường Tình một hơi cường đoạt tám cô nương hoa nhường nguyệt thẹn, mang tất cả về Ma giáo. Tỷ như lễ thành hôn được tổ chức như hỉ yến truyền thuyết....
Nghê Diệp Tâm nghe xong thiếu chút nữa cười tắt thở, cười đến Mộ Dung Trường Tình mặt đen thui.
Mộ Dung Trường Tình đối những lời đồn đó thực khó chịu. Nghê Diệp Tâm tức khắc trong lòng liền có ý đồ xấu. Hai người ở cùng nhau cũng không phải một năm hai năm, nhưng cho tới hôm nay, Nghê Diệp Tâm chưa một lần phản công thành công, cảm giác đây cũng là tâm bệnh.
Nghê Diệp Tâm nhìn Mộ Dung Trường Tình thực khó chịu, lập tức liền nảy ra chủ ý dẫn Mộ Dung Trường Tình đi uống rượu, muốn chuốc say Mộ Dung Trường Tình, sau đó sẽ đè hắn.
Tuy rằng đây là biện pháp hơi đơn giản, nhưng Nghê Diệp Tâm thề không biết có thể dùng biện pháp nào khác hay không.
Hoàn toàn là không dùng được! Cho nên chỉ có thể dùng biện pháp hơi đơn giản này. Cũng coi như là bất chấp tất cả đi!
Nghê Diệp Tâm cùng Mộ Dung Trường Tình đi chơi một ngày, sau đó tìm khách điếm. Ở thời điểm Mộ Dung Trường Tình đi tắm gội, Nghê Diệp Tâm liền đi tìm tiểu nhị lấy sáu vò rượu mạnh mang trở lại phòng.
Nghê Diệp Tâm về phòng, vừa đẩy cửa ra liền cảm giác được hơi nước ập vào trước mặt. Sau khi đem những bình rượu đặt hết lên bàn, Nghê Diệp Tâm vừa quay đầu lại liền nhìn thấy Mộ Dung Trường Tình đi ra. Cái gì cũng không mặc liền đi ra, hơn nữa cả người còn ướt dầm dề, căn bản chưa có lau khô. Trong nháy mắt Nghê Diệp Tâm muốn phun máu mũi, nhanh ho khan một tiếng, nói:
“Sao lại không có gì... mau mặc quần áo vào.”
Mộ Dung Trường Tình không mặc, nói:
“Dù sao còn phải cởi, ngươi cũng cởi ra.”
“Không được, không được.”
Nghê Diệp Tâm lau miệng, sợ mình chảy nước miếng, chính trực nói:
“Trời còn sáng, mặc quần áo vào. Ta đã gọi rượu ngon, chúng ta cùng nhau uống nha.”
Mộ Dung Trường Tình nhìn thấy đối phương kiên trì, đành phải đi mặc quần áo.
Nghê Diệp Tâm mang về một đống rượu để chuốc say Mộ Dung Trường Tình. Tiểu nhị ngoài lấy rượu ngon còn chuẩn bị cho một ít đồ ăn ngon mang đến. Mộ Dung Trường Tình mới vừa tắm gội xong, cũng có chút đói bụng, liền uống chút rượu ăn chút cơm.
Nghê Diệp Tâm vừa ăn vừa thấp thỏm bất an, liên tiếp rót rượu cho Mộ Dung Trường Tình, sau đó còn bưng lên cái ly làm bộ uống rượu.
Nhưng dù Nghê Diệp Tâm có cẩn thận, Mộ Dung Trường Tình sao có thể nhìn không ra, bất quá cũng không vạch trần, chỉ là buồn cười mà thôi.
Mộ Dung Trường Tình thể chất không dễ dàng say rượu, không giống như là Nghê Diệp Tâm tửu lượng yếu kém. Nghê Diệp Tâm vẫn luôn rót rượu cho hắn, hắn cũng không chối từ liền uống vào.
Uống vào không ít, Mộ Dung Trường Tình vẫn không có say. Bất quá dù sao cũng phải xem Nghê Diệp Tâm xử trí thế nào.
Nghê Diệp Tâm thấy Mộ Dung Trường Tình gương mặt hơi đỏ lên, tức khắc tâm ngứa khó nhịn muốn chết.
Mộ Dung Trường Tình nhìn thấy bộ dạng gấp gáp kia, dứt khoát liền bắt đầu giả say, dùng tay chống đỡ đầu, làm bộ đã say đến không lực chống đỡ.
Nghê Diệp Tâm nhìn thấy, hưng phấn đến không chịu được, còn làm ra vẻ duỗi tay đẩy đẩy Mộ Dung Trường Tình, nói:
“Đại hiệp? Đại hiệp làm sao vậy?”
Mộ Dung Trường Tình đem mặt giấu ở đi, khóe miệng cong lên mỉm cười. Hắn đang chờ đợi Nghê Diệp Tâm đem mình lên giường, cởi quần áo, sau đó lại tự đưa thịt tươi đến bên miệng cho hắn ăn sạch sẽ.
Nghê Diệp Tâm đẩy hắn vài cái. Mộ Dung Trường Tình cũng không động. Nghê Diệp Tâm cho rằng kế hoạch thành công, hưng phấn xoa lòng bàn tay, sau đó thật cẩn thận đem Mộ Dung Trường Tình ôm đến trên giường.
Đây chính là việc gian nan. Mộ Dung Trường Tình so với Nghê Diệp Tâm cao hơn cũng cường tráng hơn, nên nặng muốn chết. Nghê Diệp Tâm kéo Mộ Dung Trường Tình lên giường chính là phế đi sức của chín trâu hai hổ, mệt đến thẳng thở hổn hển, cảm giác dọn xong cả cái nhà cũng chưa phí sức lực như vậy.
Nghê Diệp Tâm thật vất vả đem người tới trên giường, liền bắt đầu xoa tay hầm hè chuẩn bị cởi quần áo. Nhưng không khéo chính là ở ngay lúc này, bên ngoài có người gõ cửa.
Tiểu nhị ở bên ngoài nói:
“Khách quan, khách quan, ngài ở bên trong sao?”
Nghê Diệp Tâm bị quấy rầy chuyện tốt, nhìn thoáng qua Mộ Dung Trường Tình nhắm mắt ở trên giường, sợ tiểu nhị giọng quá lớn đem Mộ Dung Trường Tình đánh thức.
Nghê Diệp Tâm là có tật giật mình, tính toán đuổi tiểu nhị đi liền làm thịt yêu tinh Mộ Dung Trường Tình.
Dứt khoát đi xuống giường, Nghê Diệp Tâm vội vàng chạy ra mở cửa.
“Chuyện gì a?”
Cửa mở, Nghê Diệp Tâm liền trợn tròn mắt. Bởi vì ngoài cửa không chỉ là tiểu nhị, còn có người khác.
Mộ Dung Trường Tình nghe được Nghê Diệp Tâm mở cửa, sau đó đột nhiên liền từ trên giường đi xuống. Nhưng hắn vừa tới mép giường, đã phát hiện Nghê Diệp Tâm không thấy, bên ngoài không còn người.
Mộ Dung Trường Tình nhịn không được duỗi tay xoa xoa thái dương, rất là bất đắc dĩ rồi.
Khi Nghê Diệp Tâm mở cửa đã nhìn thấy Cừu Vô Nhất, cũng chưa phản kịp đây là chuyện như thế nào, đã bị Cừu Vô Nhất khiêng lên trên vai mang đi.
Cái này gọi là bọ ngựa bắt ve sầu, chim sẻ rình sau lưng.
Mộ Dung Trường Tình nghe được bên ngoài có động tĩnh không đúng nhanh ra xem xét. Bất quá Cừu Vô Nhất chạy quá nhanh, hiển nhiên có chuẩn bị mới đến, vì sợ Mộ Dung Trường Tình phát hiện nên đã sớm chuồn mất.
Nghê Diệp Tâm bị khiêng chạy đi thật xa, mới kịp phản ứng lại, hô lên.
“Nhất Nhất? Ngươi sao ở chỗ này? Chúng ta đây là đi nơi nào a?”
Cừu Vô Nhất cười nói:
“Đương nhiên là về giáo. Ta biết Giáo chủ ca ca khẳng định sẽ không đến xem ta cùng Triệu Kinh thành thân. Bất quá hiện tại Giáo chủ ca ca khẳng định sẽ đến.”
Nghê Diệp Tâm vừa nghe liền bừng tỉnh ngộ. Cừu Vô Nhất đem mình đưa về giáo, thì Mộ Dung Trường Tình tuyệt đối sẽ theo về.
Nguyên do chuyện là như vậy!
Nghê Diệp Tâm bừng tỉnh rồi gật gật đầu, nhưng thực mau liền giãy giụa, hô to.
“Nhất Nhất! Ngươi làm hỏng đại sự của phụ thân rồi! Ngươi mau đem ta đưa về khách điếm! Ta có chuyện trọng đại phải làm đó!”
Nghê Diệp Tâm cũng không biết Mộ Dung Trường Tình là giả say, còn tưởng rằng mình thiếu chút nữa đã có thể thịt Mộ Dung Trường Tình. Kết quả đã bị Cừu Vô Nhất đột nhiên nhảy ra phá đám. Giờ này khắc này, Nghê Diệp Tâm quả thực tim như bị dao cắt.
Cừu Vô Nhất cũng không dám đem Nghê Diệp Tâm buông xuống. Mộ Dung Trường Tình võ công so với hắn tốt hơn nhiều, hắn sợ dừng lại thì bị đuổi kịp ngay.
Nghê Diệp Tâm bị Cừu Vô Nhất mang về Ma giáo, trưa hôm đó, Mộ Dung Trường Tình cũng tới rồi.
Ma giáo giăng đèn kết hoa, hận không thể đem toàn bộ dãy núi tuyết trắng đều biến thành màu đỏ, phô trương đến không tưởng được.
Mộ Dung Trường Tình đen mặt trở lại, quả nhiên nhìn thấy Nghê Diệp Tâm êm đẹp ở trong giáo.
Vừa mới đầu Nghê Diệp Tâm cũng thực không vui, vì bị Cừu Vô Nhất phá hủy chuyện tốt. Bất quá Cừu Vô Nhất dùng mấy món ngon liền thu mua được Nghê Diệp Tâm.
Thời điểm Mộ Dung Trường Tình tới, Nghê Diệp Tâm chính là đang ăn đến miệng bóng loáng. Nhìn thấy hắn, Nghê Diệp Tâm còn giơ món ăn trong tay lên nói:
“Đại hiệp món này ăn ngon, cũng tới ăn đi.”
Mộ Dung Trường Tình:
“……”
Cừu Vô Nhất thấy Mộ Dung Trường Tình, tức khắc liền nghiêm trang, đánh đòn phủ đầu.
“Chủ ý này không phải ta nghĩ ra... Là ca ca cùng Vô Chính.”
Cừu Vô Tự cùng Vô Chính không biết bọn họ bị Cừu Vô Nhất bán đứng, còn đang bận rộn vội vàng bố trí hỉ đường.
Đến cũng đến rồi, dù sao Nghê Diệp Tâm tính toán tham gia xong hôn lễ lại rời đi. Mộ Dung Trường Tình cũng đành phải chấp nhận thôi.
Mộ Dung Trường Tình có một thời gian không trở về giáo. Quả nhiên hắn vừa về, Vô Chính liền lấy tới rất nhiều sổ sách cho hắn xem qua. Mộ Dung Trường Tình lại bận túi bụi, đây cũng là việc trong dự kiến.
Bất quá cũng may Cừu Vô Nhất biết làm như thế nào mới có thể khiến Mộ Dung Trường Tình cao hứng. Hắn thực chân chó liền ôm một cái hộp to tới, bên trong chính là hai bộ quần áo màu đỏ rực. Vừa thấy liền biết là hỉ phục, bất quá không phải của hắn cùng Cốc Triệu Kinh, mà làm riêng cho Mộ Dung Trường Tình cùng Nghê Diệp Tâm.
Mộ Dung Trường Tình nhìn thấy có hai bộ hỉ phục, sắc mặt liền tươi sáng hơn, còn khen Cừu Vô Nhất mấy câu.
Nghê Diệp Tâm đi chơi một vòng, buổi tối mới trở lại phòng, liền thấy trên giường có hỉ phục màu đỏ rực. Nghê Diệp Tâm có điểm phát ngốc.
Quần áo của Nhất Nhất cùng Cốc Triệu Kinh sao đặt ở nơi này?
Kỳ quái đi đến xem hỉ phục. Nghê Diệp Tâm còn chưa đi đến mép giường đột nhiên bị người từ phía sau lưng ôm lấy. Nghê Diệp Tâm quay đầu lại nhìn, tức khắc liền choáng váng.
Mộ Dung Trường Tình trước nay đều mặc màu trắng, nhưng hôm nay bất đồng, thế nhưng mặc một bộ màu đỏ rực đặc biệt chói mắt, làm Mộ Dung Trường Tình soái khí thập phần bá đạo.
Nghê Diệp Tâm thiếu chút nữa liền bị mù, cảm thấy Mộ Dung Trường Tình soái không thể tả, máu mũi liền phải chảy ra.
Nghê Diệp Tâm lập tức xoay người ôm lấy Mộ Dung Trường Tình, nói:
“Đại hiệp, đại hiệp quá soái a, quần áo còn trơn mềm, sờ thật thích nha.”
Mộ Dung Trường Tình cười nói:
“Thích sao?”
“Siêu thích.”
Nghê Diệp Tâm hướng trên mặt Mộ Dung Trường Tình hôn một cái thật kêu, nói:
“Đại hiệp nhà ta quả nhiên là đại mỹ nhân.”
Mộ Dung Trường Tình hít sâu một hơi, xem nhẹ lời đùa giỡn kia, nói:
“Vậy ngươi cũng thay đi.”
Trên giường còn có một bộ hỉ phục đỏ. Nghê Diệp Tâm vội vàng liền đi đến mép giường, chuẩn bị xem bộ dành cho mình. Bất quá cầm lên, Nghê Diệp Tâm liền trợn tròn mắt, nói:
“Đại hiệp, bộ quần áo này không được đầy đủ, sao chỉ có áo khoác?”
Nghê Diệp Tâm đem quần áo cầm lên nhìn. Vải đặc biệt mỏng tanh, giống như là vải voan, không phải bằng tơ lụa. Cũng không đủ bộ hỉ phục, mà giống như là chỉ có phần áo khoác ngoài cùng của bộ hỉ phục mà thôi.
Mộ Dung Trường Tình nói:
“Chính là như vậy, ngươi mau thay đi.”
Tức khắc cơ mặt Nghê Diệp Tâm run run.
Thứ này mặc vào tuyệt đối cái gì cũng không che được. Quả thực chính là trong suốt. Dù là nội y tình thú cũng không có lộ liễu như vậy……
Nghê Diệp Tâm nói:
“Đây là cái quỷ gì…… Tự mình mặc đi. Ta không thay. Ta lại không có sở thích biến thái này.”
Mộ Dung Trường Tình nói:
“Ta đã mặc của ta rồi, đây là của ngươi.”
Nghê Diệp Tâm càng không phục, nói:
“Quần áo của đại hiệp là bình thường, quần áo của ta sao như vậy?”
Mộ Dung Trường Tình hơi hơi mỉm cười, nói:
“Không phải là loại đồ tình thú mà ngươi thích nhất sao?”
“……”
Thì ra quần áo này là Cừu Vô Nhất đưa tới. Nghê Diệp Tâm tức khắc thực đau đầu, thực hối hận đem Cừu Vô Nhất dạy hư, hiện tại thế nhưng tự đào hố chôn mình.
Cừu Vô Nhất vì lấy lòng Mộ Dung Trường Tình, liền quyết định hy sinh Nghê Diệp Tâm. Hắn đặc biệt làm hai bộ hỉ phục rất là có tình thú đưa cho Mộ Dung Trường Tình cùng Nghê Diệp Tâm.
Nghê Diệp Tâm đánh chết cũng không muốn mặc bộ hỉ phục màu đỏ mỏng đến trong suốt kia, mặc vào lúc sau liền không còn mặt mũi.
Mộ Dung Trường Tình thấy Nghê Diệp Tâm kháng nghị đến đỏ mặt tía tai, chỉ là nhàn nhạt nói:
“Xem ra ngươi muốn ta thay cho ngươi?”
Nghê Diệp Tâm nói:
“Từ từ, đang muốn làm gì? Đại hiệp đừng xúc động.”
Mộ Dung Trường Tình cầm hỉ phục lên, sau đó liền đi tới gần, nói:
“Ngươi ngoan một chút, ta sẽ có khen thưởng.”
“Cái gì khen thưởng?”
Nghê Diệp Tâm hồ nghi nhìn hắn. Mộ Dung Trường Tình nói:
“Hay là…… Khen thưởng sáu bình rượu cho ngươi?”
Nghê Diệp Tâm:
“……”
Nghê Diệp Tâm thiếu chút nữa tạc mao, nói:
“Lần trước là giả say?”
Mộ Dung Trường Tình bình thản nói:
“Cái gì mà giả say, ta vốn dĩ không có say.”
Nghê Diệp Tâm bực bội nói:
“Người gì quá âm hiểm!”
“Còn có thể âm hiểm hơn.”
Mộ Dung Trường Tình cười nói.
Ngày hôm sau chính là ngày Cừu Vô Nhất cùng Cốc Triệu Kinh thành thân, nhưng mà Nghê Diệp Tâm thiếu chút nữa không có thể từ trên giường bò dậy.
Sáng sớm, mí mắt không mở ra được, Nghê Diệp Tâm đã bị Mộ Dung Trường Tình túm dậy. Nghê Diệp Tâm nhắm mắt, để Mộ Dung Trường Tình hầu hạ mặc quần áo rửa mặt chải đầu.
Mộ Dung Trường Tình còn ở trên mặt Nghê Diệp Tâm hôn một cái, nói:
“Ngoan, chúng ta đi ra ngoài dự hôn lễ thôi.”
Nghê Diệp Tâm buồn ngủ muốn chết, hung tợn nói:
“Cẩn thận đó, sớm muộn gì ta cũng tẩy sạch sỉ nhục này!”
Mộ Dung Trường Tình bị chọc cười, duỗi tay ở trên eo Nghê Diệp Tâm nhéo một chút, nói:
“Được thôi. Sẽ tẩy như thế nào đây? Hay là buổi tối lại nói tiếp.”
*Phần lượm lặt thêm
Hôn lễ này chấn động giang hồ tuy không có nhiều người ngoài đến tham gia nhưng không có nghĩa là mọi thông tin đều bí mật. Có rất nhiều lời đồn không chứng minh được tính xác thực đã lan truyền. Tỷ như phu nhân Giáo chủ là một đại mỹ nhân trước nay hiếm gặp, chỉ cần hé miệng cũng có thể khiến người ta chết ngất. Tỷ như đó là lễ thành hôn của hơn mấy chục cặp nam tử đã bỏ trốn nhà cùng nhau. Tỷ như món ăn trong yến tiệc là thịt còn sống, cùng mấy cái nồi nước sôi sùng sục.... linh tinh....
Những người có tình đều sẽ nên đôi. Mọi người đều có thể tìm được hạnh phúc.
- ---HẾT----
CÁM ƠN CÁC BẠN ĐÃ ĐỒNG HÀNH
CHÚC CÁC BẠN LUÔN VUI VẺ
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.