Thời điểm hắn trở vào trong, liền nhìn thấy Nghê Diệp Tâm vẻ mặt cười xấu xa nhìn chính mình, trên mặt đỏ bừng, chóp mũi đều ra mồ hôi. Nghê Diệp Tâm nói:
"Đại trưởng lão cũng rất đáng thương, tới không đúng thời điểm như vậy."
Mộ Dung Trường Tình lau mồ hôi cho Nghê Diệp Tâm, nói:
"Có đói bụng không? Ngươi vẫn chưa ăn cái gì."
"Cũng được, có thể ăn một chút."
Nghê Diệp Tâm cho rằng khi ăn cơm thì mình có thể xuống giường. Nhưng không phải là như thế, thời điểm ăn cơm, Mộ Dung Trường Tình cũng không cho xuống giường, một hai bắt ngồi ở trên giường để hắn đút ăn. Nghê Diệp Tâm chỉ phụ trách mở miệng thì được rồi, vì thế vừa ăn vừa nói:
"Ta cảm thấy Đại trưởng lão quá kỳ quái. Nhiều án mạng xảy ra cùng ông ta có dây mơ rễ má. Bị hiềm nghi là rất lớn, nhưng ông ta giống như một chút cũng không sợ, mỗi lần đều vội vàng đến trước mặt đại hiệp gây phiền cho Cừu Trưởng lão. Cho nên nói ông ta thật sự cũng không có chột dạ một chút nào sao?"
Mộ Dung Trường Tình lắc đầu.
Nghê Diệp Tâm lại ăn một ngụm cơm, sau đó mơ màng nói:
"Chẳng lẽ Cừu trưởng lão đã biết bí mật gì đó của Đại trưởng lão, cho nên Đại trưởng lão vội vã dồn Cừu Trưởng lão vào chỗ chết?"
Mộ Dung Trường Tình lại lắc đầu.
Nghê Diệp Tâm nuốt xuống ngụm cơm, trong khi chờ Mộ Dung Trường Tình đút tiếp, còn nói thêm:
"Trước kia Mộ Dung Chẩn cùng Đại trưởng lão quan hệ thế nào?"
"Bất hòa."
"Bất hòa?"
Nghê
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-thuong-ngay-o-cu-xa-phu-khai-phong/1571484/chuong-333.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.