Nam nhân trung niên tức khí, vốn là phải đi, nhưng khi nhìn thấy Lục Duyên tới, trong lòng lại thấp thỏm. Cho nên hắn lại đi khuyên can trang chủ.
“Ta cùng hắn ở trong phòng nói chuyện. Lúc ấy ta thực tức giận, thanh âm lớn một ít. Bất quá sư đệ nhìn cũng không tức giận, bộ dáng thực không để bụng. Ta nhìn thấy hắn dáng vẻ kia thì càng giận hơn. Ta tức giận đến thiếu chút nữa liền động thủ. Nhưng không ngờ……”
“Không ngờ hắn động thủ trước?”
Nghê Diệp Tâm hỏi.
“Đúng vậy.”
Lúc ấy Lục Duyên ở bên ngoài chờ, cho nên khi hắn trở về đã đem chuyện mình biết nói cùng mấy người Nghê Diệp Tâm.
Nam nhân trung niên nói:
“Ta lúc ấy quá mức tức giận, căn bản không có phòng bị. Ta đang nói một nửa, sư đệ đột nhiên liền đánh ta một chưởng. Ta lúc ấy rất gần hắn, dù thấy rõ ràng nhưng đã không còn kịp rồi, lập tức bị đánh trúng, ngã trên mặt đất bò dậy không nổi.”
Hắn bị trúng một chưởng. Một chưởng đó không phải đùa giỡn. Hắn ngã trên mặt đất, đụng va vào ghế đau đến cơ hồ dậy không tới, còn có máu từ khóe miệng bắn ra.
Lúc ấy Lục Duyên ở ngoài cửa cũng nghe thấy tiếng động rất lớn, lập tức chạy vào, cũng thấy được nam nhân trung niên ngã trên mặt đất.
Nam nhân trung niên nói:
“Sư đệ cho ta một chưởng, sau đó lập tức liền mở cửa sổ nhảy ra ngoài. Ta lúc ấy cũng không có kịp hiểu là chuyện như thế nào. Ta đau đến đứng dậy không nổi, lại thấy hắn đã chạy.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-thuong-ngay-o-cu-xa-phu-khai-phong/1571460/chuong-309.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.