Nghê Diệp Tâm hoàn toàn không biết nên nói cái gì.
Khi còn chưa biết nói gì, Nghê Diệp Tâm liền nghe được một tiếng rầm. Là âm thanh Mộ Dung Trường Tình kéo xích sắt.
Sau đó Lục Duyên hừ một tiếng, rồi lại im bặt. Nghê Diệp Tâm cảm giác có thứ gì phun tới trên mặt. Nghê Diệp Tâm bị dọa choáng váng, dùng tay sờ sờ.
Quả nhiên là máu!
Nghê Diệp Tâm thiếu chút giậm chân, nói:
"Đại hiệp, làm ta một thân đều là máu!"
"Móc sắt xuyên xương cốt cùng thịt, rút ra đương nhiên sẽ phun máu. Vì ngươi đứng quá gần."
Mộ Dung Trường Tình nói, Nghê Diệp Tâm lại phản đối.
"Đại hiệp còn đứng gần hơn ta, sao trên người cả một giọt máu cũng không có."
Mộ Dung Trường Tình cười, nói:
"Vị trí của ta tương đối tốt."
Nghê Diệp Tâm phi thường không hài lòng. Bị máu phun đầy mặt, cảm giác lông tơ đều dựng lên, dùng tay sờ mặt cũng đều là nhão dính.
Động tác Nghê Diệp Tâm lập tức mau lẹ hướng Mộ Dung Trường Tình vồ lấy. Bất quá Mộ Dung Trường Tình phản ứng càng mau, không cho Nghê Diệp Tâm đem máu bôi trên người mình.
Mộ Dung Trường Tình chỉ vào Lục Duyên trên mặt đất, nói:
"Nếu không đi hắn liền biến thành một khối thi thể."
"Đang uy hiếp ta sao?"
Nghê Diệp Tâm hầm hừ nói, bất quá vẫn là ngồi xổm xuống nhìn nhìn Lục Duyên. Vừa thấy đã biết không xong, Nghê Diệp Tâm sợ hãi, nói:
"Đại đại... đại hiệp, hắn không phải đã biến thành thi thể rồi chứ!?"
Lục Duyên không có phát ra tiếng là bởi vì hắn đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-thuong-ngay-o-cu-xa-phu-khai-phong/1571435/chuong-284.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.