Nghê Diệp Tâm cảm thấy thật là quá không công bằng. Vì sao bản thân mình không được ôm mỹ nhân vào ngày hôm sau khi gặp được Mộ Dung đại hiệp? Mỹ nhân ngược lại ghét bỏ mình.
Nghê Diệp Tâm không khỏi nhớ lại thời điểm muốn hôn, Mộ Dung đại hiệp một hai còn bắt phải súc miệng trước.
Thảm không muốn nhớ......
Nghê Diệp Tâm nhớ lại liền cảm thấy mình nếm đủ mùi vị, nhịn không được lại muốn cười. Mà Mộ Dung Trường Tình nói cái gì Nghê Diệp Tâm cũng không nghe thấy.
Mộ Dung Trường Tình thấy Nghê Diệp Tâm không để ý tới mình, ngược lại cứ ngây ngô cười, cũng không biết suy nghĩ cái gì, tức khắc liền không hài lòng.
Mộ Dung Trường Tình đứng lên, sau đó đi qua đem người ấn ở trên vách, nói:
"Cười cái gì?"
Lúc này Nghê Diệp Tâm mới phản ứng lại, nói:
"Không nói cho nghe đâu."
Mộ Dung Trường Tình cười lạnh một tiếng.
"Không nói cho ta nghe?"
Hắn nói xong liền đưa tay ra sau lưng Nghê Diệp Tâm, ở trên mông nhéo một cái. Nghê Diệp Tâm lập tức trừng lớn đôi mắt.
"Đồ lưu manh."
Mộ Dung Trường Tình cười, nói:
"Cái này mà là lưu manh? Ta đây chỉ muốn cho ngươi mở mang kiến thức."
Nghê Diệp Tâm cảm giác tay Mộ Dung Trường Tình vói vào quần áo của mình, hắn sờ đến mức thiếu chút nữa mông Nghê Diệp Tâm ngồi phịch xuống đất. Nghê Diệp Tâm nhanh tay ngăn chặn hắn.
"Đừng náo loạn đại hiệp, hiện tại eo của ta còn đau đây."
Mộ Dung Trường Tình nhướng mày, nói:
"Nhưng không phải ngươi muốn ta bù đắp phần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-thuong-ngay-o-cu-xa-phu-khai-phong/1571392/chuong-241.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.