Mộ Dung Trường Tình nhướng mày, sau đó làm bộ như cũng không thấy được cái gì, xoay người đi lên lầu.
Nghê Diệp Tâm tức khắc ở trong lòng mắng Mộ Dung Trường Tình thật thậm tệ, sau đó căng da đầu ngồi xổm xuống nhặt mấy cái ngọc thế rơi trên mặt đất, rồi nhanh chóng nhét vào túi.
Bởi vì bên này động tĩnh thật sự là quá lớn, cho nên có rất nhiều người nhìn lại đây. Họ liền thấy được mấy thứ đồ vật dọa người, ánh mắt nhìn Nghê Diệp Tâm nháy mắt liền thay đổi.
Không ai nghĩ tới một ngày bộ dạng tiêu sái bất phàm, vậy mà trong hành lý có nhiều đồ vật kỳ quái như vậy. Có người nhỏ to bàn tán.
Quan Trang hít sâu một hơi, nói:
“Hay thật, trong hành lý của ân công còn chuẩn bị mấy thứ này!”
“……”
Nghê Diệp Tâm cảm thấy Quan Trang tuyệt đối thiếu dây thần kinh, thật sự không muốn cùng hắn nói chuyện nữa, vội vàng đem bạc đặt lên bàn, sau đó ôm túi đồ chạy đi.
Mộ Dung Trường Tình đã trở về phòng. Nghê Diệp Tâm một chân đá văng cửa phòng, sau đó lớn tiếng nói:
“Tên Mộ Dung Trường Tình bại hoại kia ra chịu chết đi! Sao chạy trốn nhanh như vậy hả?!”
Nghê Diệp Tâm đá văng cửa phòng xong, liền trợn tròn mắt. Bởi vì trong phòng ngoài Mộ Dung Trường Tình còn có người khác.
Mộ Dung Trường Tình ngồi trước bàn, ở bên cạnh đứng một người trẻ tuổi. Người kia ước chừng hai mươi tuổi, chỉ sợ còn nhỏ hơn. Người kia dáng cao gầy, quan trọng chính là gương mặt rất dễ nhìn.
Nghê Diệp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-thuong-ngay-o-cu-xa-phu-khai-phong/1571378/chuong-227.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.