Bình Lục mới vừa đóng cửa, Mộ Dung Trường Tình đột nhiên kéo Nghê Diệp Tâm lại.
“Làm sao vậy đại hiệp?”
Mộ Dung Trường Tình bỗng nhiên cười nói:
“Muốn tiếp tục hay không? Hiện tại không có ai.”
Nghê Diệp Tâm nghe không hiểu. Khi hiểu ra Mộ Dung đại hiệp đang nói vụ hôn, Nghê Diệp Tâm thiếu chút nữa bị hắn làm tức chết.
“Đi ôm tường mà hôn!”
Mộ Dung Trường Tình cười, vừa nghe Nghê Diệp Tâm xù lông thì nhịn không được duỗi tay nhẹ nhàng cọ cọ sau cổ đối phương một chút.
Nghê Diệp Tâm tức khắc run run, quay đầu lại trừng mắt nói:
“Ban ngày ban mặt, đừng động tay động chân!”
“Thôi được, trời tối lại nói.”
Nghê Diệp Tâm cảm thấy mình giống như sắp bị lừa vào tròng. Bất quá nếu nói thêm gì nữa, tuyệt đối sẽ vào tròng thật cũng không chừng.
Hai người trở về phòng rất nhanh, lại không nghĩ tới Mộ Dung Dục cùng Hạ Hướng Thâm càng mau hơn, thế nhưng đã ở trong sân chờ bọn họ.
Mộ Dung Dục nói:
“Các ngươi đi nơi nào?”
Nghê Diệp Tâm nói:
“Đi gặp Yến Bách Lý.”
“Chúng ta đã đi hỏi thăm rồi. Người Thương Đình Phái cũng chưa nghe nói qua A Tiêu cô nương có ý trung nhân. Mà thời điểm chúng ta đến lại không thấy vị đại sư huynh Thương Đình Phái. Không biết hắn đi nơi nào.”
Nghê Diệp Tâm trong lòng nói chúng ta đụng phải hắn rồi. Bất quá Nghê Diệp Tâm cũng không nói ra, thật sự không muốn nhắc tới vị đại sư huynh kia.
Mộ Dung Dục hỏi:
“Vậy hiện tại làm gì?”
“Ta cũng không biết.”
Mộ Dung Dục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-thuong-ngay-o-cu-xa-phu-khai-phong/1571368/chuong-217.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.