Cố Cửu bị Triệu Mục gắt gao đè ở trên mặt đất, hung hăng hôn môi đến điên cuồng.
Nghê Diệp Tâm nhìn đến trợn mắt há hốc mồm, ngượng ngùng, giữ chặt tay Mộ Dung Trường Tình, nói:
"Đại hiệp, đi mau."
"Đi nơi nào?"
"Đi nơi nào?"
Nghê Diệp Tâm cảm thấy da mặt Mộ Dung Trường Tình thật dày.
"Chẳng lẽ muốn nhìn hiện trường vụ việc sao? Chúng ta tránh đi một chút. Còn không phải đều là đại hiệp giở trò quỷ."
Mộ Dung Trường Tình không cho là đúng, lúc này mới chậm rì rì đi theo Nghê Diệp Tâm.
Nghê Diệp Tâm cuống cuồng bỏ chạy, bỗng nhiên lại dừng, nói:
"Từ từ, chúng ta để bọn họ ở nơi đó...... được không?"
"Sao thế? Ngươi đột nhiên muốn trở lại nhìn?"
Nghê Diệp Tâm tức giận đến dậm chân, nói:
"Xem cái quỷ gì chứ, ta là hạng người như vậy sao?! Ta nói trong chốc lát Cố Cửu lại bỏ chạy thì làm sao?"
"Sẽ không đâu. Ta vừa rồi nói cùng Cố Cửu rồi, nếu hắn dám biến mất, ta lập tức giết Triệu Mục."
"......"
Đúng là tác phong của Mộ Dung đại hiệp.
Đêm đen gió lớn, bốn bề vắng lặng, Nghê Diệp Tâm bị gió đêm thổi đến đau đầu.
"Đại hiệp, lần sau chúng ta thương lượng kế hoạch trước khi thi hành được không?"
Mộ Dung Trường Tình không nói lời nào, Nghê Diệp Tâm lại nói:
"Đúng rồi, đứng lại, đem thứ nguy hiểm kia ném đi."
Mộ Dung Trường Tình từ trong lòng ngực lấy ra cái bình nhỏ, lắc lư, có thể nghe được bên trong có thật nhiều viên.
Mộ Dung Trường Tình nhếch môi, nói:
"Ngươi không thích?"
"Điên à?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-thuong-ngay-o-cu-xa-phu-khai-phong/1571302/chuong-151.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.