Phòng bên còn đang bận việc, Nghê Diệp Tâm muốn đi hỏi cũng không được, chỉ có thể ở trong phòng đợi.
Nghê Diệp Tâm có chút mệt, muốn đến giường nằm trong chốc lát. Nhưng nhớ tới Mộ Dung đại hiệp có thói ở sạch thực nghiêm trọng, bản thân Nghê Diệp Tâm chưa tắm rửa tuyệt đối không thể lên giường.
Thật sự là mệt mỏi, Nghê Diệp Tâm lén lút hướng đến mép giường, muốn thừa dịp Mộ Dung Trường Tình không thấy, liền lăn ra giường.
Dù bị bắt cũng nằm rồi nói!
Nhưng Nghê Diệp Tâm vừa chạm mép giường, đột nhiên liền nghe Mộ Dung Trường Tình gọi. Hoảng sợ, Nghê Diệp Tâm nhanh quay đầu lại nhìn hắn, nói:
“Đại hiệp? Sao vậy?”
Mộ Dung Trường Tình đang ngồi ở bên cạnh bàn uống trà. Hắn với tay lấy thêm một cái chén khác, rót trà vào. Tay hắn rất đẹp, ngón dài, khớp xương rõ ràng, lại cho cảm giác có lực. Nghê Diệp Tâm nhìn động tác thong thả ung dung châm trà của hắn mà nước miếng cũng chảy xuống.
Nghê Diệp Tâm giơ tay sờ sờ khóe miệng, cũng may không có cái gì.
Mộ Dung Trường Tình rót trà xong, lại thong thả ung dung đem ấm trà đặt xuống, lúc này mới chỉ vào chén trà, nói:
“Lại đây, súc miệng.”
“Hả?”
Nghê Diệp Tâm có chút sững sờ, còn tưởng rằng mình nghe lầm mà hỏi lại.
“Súc miệng?”
Mộ Dung Trường Tình gật đầu, lặp lại một lần.
“Tới súc miệng.”
Nghê Diệp Tâm buồn bực.
Vì sao phải súc miệng? Đại hiệp quản lý khi nào tắm rửa, hiện tại còn quản lý cả khi nào súc miệng nữa.
Nghê Diệp Tâm sửng sốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-thuong-ngay-o-cu-xa-phu-khai-phong/1571296/chuong-145.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.