Chương trước
Chương sau
Nghê Diệp Tâm cảm thấy kỳ quái, chẳng lẽ Hàn tam công tử thật là nghe xong chuyện liền hiếu kỳ chạy đến bên hồ tìm quỷ?
Nói như vậy, chẳng lẽ có người muốn giết người? Hay chỉ là trùng hợp tới bên hồ rồi bị giết?
Chính Cố Cửu nói ở trong nước thấy được con rắn kỳ quái, là chuyện như thế nào?
Vương công tử đem chuyện mình biết đều nói ra. Nghê Diệp Tâm cùng Mộ Dung Trường Tình lại trở về thanh lâu, gọi cô nương ngày hôm đó ở cùng Hàn tam công tử đến hỏi chuyện.
Cô nương kia có chút sợ hãi, nói:
"Ngày đó Tam công tử vào phòng, chỉ uống một ly trà, sau đó nói là có việc liền đi ngay, căn bản không có qua đêm. Ta lúc ấy......"
Cô nương lúc ấy còn trêu ghẹo nói chẳng lẽ hắn thật sự muốn đi gặp quỷ một lần? Hiện tại nhớ tới thật đáng sợ, cảm giác lông tơ dựng ngược.
"Ta không nghĩ tới Tam công tử thật sự đi! Cũng thật là đáng sợ. Sớm biết rằng như vậy sẽ không cho hắn rời đi."
Hàn tam công tử một mình rời khỏi thanh lâu, khi đó là hơn nửa đêm, trên đường không có một bóng người. Hắn có đi đến hồ hay không cũng không ai biết. Nhưng mọi người lại cảm thấy hắn chính là đi đến hồ. Cuối cùng có người từ hồ nước đem thi thể hắn vớt lên, đã trương phình đáng sợ, cực kỳ giống thi thể người từ xứ khác đến.
Nghê Diệp Tâm cùng Mộ Dung Trường Tình hỏi xong cũng trở về, trên đường đi thực tối, lại không có ai, Nghê Diệp Tâm nói:
"Thật là kỳ quái, chẳng lẽ Hàn tam công tử thật sự là ăn no rồi chạy đến hồ xem quỷ?"
"Ai mà biết."
Bọn họ về tới Hàn gia, cổng chính đã đóng, hai người trực tiếp nhảy tường vào.
Đêm khuya tĩnh lặng, Nghê Diệp Tâm cho rằng mọi người đã đi ngủ. Nhưng bọn họ mới vừa nhảy qua tường, liền trợn tròn mắt. Trong sân có người, hơn nữa không phải một mà là hai người. Hai bóng đen đứng ở trong một góc, dán vào nhau, đang hôn môi!
Nghê Diệp Tâm nhìn thấy liền ngây ngẩn cả người. Vừa mới bắt đầu không thấy rõ, cứ tưởng là Trì Long cùng Triệu Doãn, đang định chạy tới chọc ghẹo đôi cẩu nam nam kia. Nhưng cẩn thận nhìn lại liền đứng không nhúc nhích.
Không phải Trì Long cùng Triệu Doãn, mà là....
Triệu Mục......
Cùng......
Cố Cửu......
Nghê Diệp Tâm xem đến cằm cũng sắp rơi trên mặt đất. Hai người này thoạt nhìn ngay thẳng chính trực, khi nào phát triển thành loại quan hệ này? Còn hôn đến kịch liệt, giống như ngay sau đó liền cởi quần áo ra làm.
Nghê Diệp Tâm nghẹn họng nhìn trân trối, không phản ứng.
Triệu Mục ôm Cố Cửu, đem hắn đè ở góc tường, đang hôn kịch liệt. Chính là hôn đến khó phân thắng bại, tiếng hít thở thô nặng rõ ràng có thể nghe thấy.
Mộ Dung Trường Tình cũng sửng sốt. Bất quá hắn phản ứng thực mau, giữ chặt Nghê Diệp Tâm liền xoay người đi về phòng.
Nghê Diệp Tâm vào phòng rồi vẫn hướng ngoài cửa nhìn thoáng qua, nói:
"Không nghĩ tới đúng là không nghĩ tới, Triệu Mục thoạt nhìn giống tên đầu gỗ thì ra lại như vậy......"
"Sao?"
Mộ Dung Trường Tình nhướng mày.
Nói thật, Mộ Dung Trường Tình bỗng nhiên cảm thấy Triệu Mục thuận mắt hơn nhiều.
Nghê Diệp Tâm hiện tại cảm giác toàn thân đều mỏi mệt, khó chịu lợi hại, chỉ nghĩ đi ngủ một giấc. Nhưng Nghê Diệp Tâm còn chưa tới giường, lập tức đã bị Mộ Dung Trường Tình từ phía sau ôm eo.
“Ô.... đau đau đau, đừng chạm vào!”
Nghê Diệp Tâm lập tức kêu to lên. Mộ Dung Trường Tình chỉ là ôm eo, nhưng Nghê Diệp Tâm cảm giác eo đã bất kham, đau muốn chết, nhức mỏi khó có thể tả.
Mộ Dung Trường Tình nói:
“Tắm xong hãy lên giường, trên người của ngươi không sạch sẽ, đều là mùi son phấn.”
“……”
Kỳ thật Nghê Diệp Tâm đã sớm nghĩ tới. Nhưng Nghê Diệp Tâm nghe hắn nói vậy tức giận đến muốn giậm chân.
Vừa mới đem người ta ăn sạch sẽ, hiện tại liền ghét bỏ cả người có mùi son phấn! Trên đời này thật sự khó tìm thấy một người không biết săn sóc như người này!
Bất quá đánh không lại Mộ Dung Trường Tình, Nghê Diệp Tâm đành phải ngồi ở bên cạnh bàn ngủ gà ngủ gật, chờ Mộ Dung Trường Tình đi lấy nước tắm.
Được Mộ Dung giáo chủ hầu hạ tắm rửa, đi theo làm tùy tùng, đi lấy nước ấm, kỳ thật Nghê Diệp Tâm là người đầu tiên. Đãi ngộ này cũng coi như là "trước nay chưa từng có".
Mộ Dung Trường Tình thực mau đã đem nước ấm vào, liền nhìn thấy Nghê Diệp Tâm ngồi ở bên cạnh bàn xoa eo, trong miệng còn rên “ui da”.
Nghê Diệp Tâm cho rằng mình bị thượng cho nên eo đau. Mộ Dung Trường Tình rất buồn bực, hoàn toàn không biết Nghê Diệp Tâm vì cái gì mà có bộ dáng đau sắp chết.
Mộ Dung Trường Tình nhàn nhạt nói:
“Tắm rửa nhanh là có thể lên giường ngủ.”
Nghê Diệp Tâm trợn mắt tận trời, cũng đành phải cởi quần áo, sau đó ngồi vào thùng tắm rửa.
Nước thực ấm áp, thoải mái cực kỳ, Nghê Diệp Tâm ngâm vào, tâm tình liền thư giãn nhiều, nhịn không được trong miệng rầm rì.
Mộ Dung Trường Tình vừa nghe, liền nói.
“Câm miệng, tắm rửa đi.”
Nghê Diệp Tâm hừ một tiếng, nghĩ thầm lão tử bị đau, sao không thể hừ hừ. Vì thế bắt đầu rên có tiết tấu giống như ca hát.<HunhHn786>
Mộ Dung Trường Tình trên trán nổi gân xanh, rất muốn dán miệng Nghê Diệp Tâm lại. Bất quá quay người, bỗng nhiên liền không đi, tùy ý Nghê Diệp Tâm rầm rì giống như bị đau răng.
Nghê Diệp Tâm cũng cảm thấy kỳ quái, Mộ Dung đại hiệp thế nhưng không có chạy qua đòi giết người. Thật ra Nghê Diệp Tâm đã nghĩ kỹ rồi, nếu Mộ Dung đại hiệp đi qua liền hất nước vào người hắn.
Chỉ tiếc, Mộ Dung đại hiệp không có lại gần, Nghê Diệp Tâm vỗ vỗ nước, ý đồ xấu không thể thi hành nên có chút nhàm chán.
Vỗ nước, đột nhiên Nghê Diệp Tâm cảm thấy cánh tay có chút đau đớn, cúi đầu vừa thấy tức khắc trợn tròn mắt.
Có cái dấu răng!
Dấu răng?
Tuy rằng không chảy máu nhưng bị bầm!
Xanh xanh tím tím!
Trên vai, trên ngực, trên bụng nhỏ, nơi nơi đều là dấu vết tím tím xanh xanh, dấu răng đúng là không ít. Nghê Diệp Tâm kinh ngạc, miệng mở to nói không ra lời.
Trách không được cánh tay bị đau đớn, bởi vì quả thực thảm không nỡ nhìn. Lúc đầu không có cẩn thận nhìn, hiện tại liền phát hiện toàn thân đều là ấn ký ái muội. Phía trên bả vai nhìn không tới, theo bản năng Nghê Diệp Tâm giơ tay sờ sờ cổ, miệng lập tức hô lên.
“Đau đau đau……”
Mộ Dung Trường Tình nhìn một cái, không nói chuyện, kỳ thật hắn vừa rồi chính là thấy được toàn thân Nghê Diệp Tâm đầy dấu hôn, cho nên mới không có đi qua.
Mộ Dung Trường Tình vờ như cái gì cũng chưa nhìn thấy.
Nghê Diệp Tâm tức giận đôi mắt cũng trừng lớn, nhìn chằm chằm Mộ Dung Trường Tình dường như không có việc gì, nói:
“Đại hiệp là đồng loại của Bắp Rang sao? Vì cái gì cắn ta.”
“Không biết.”
“……”
Cái quỷ gì đây?
Nghê Diệp Tâm tức giận muốn chết. Mộ Dung Trường Tình giống như người cắn không phải là hắn.
Nghê Diệp Tâm hung tợn nói:
“Đại hiệp không phải có thói ở sạch sao?! Ta nói này, ta đã mười tám ngày chưa tắm rửa, thế nhưng còn cắn ta. Không sợ cắn vào một miệng bùn sao?”
Sắc mặt Mộ Dung Trường Tình phát xanh, bất quá thực mau lại cười, nhàn nhạt nhìn lướt qua Nghê Diệp Tâm, nói:
“Ngươi tắm khi nào ta có thể không biết sao?”
“……”
Nghê Diệp Tâm nào có mười tám ngày không tắm rửa. Mỗi ngày sáng trưa chiều Mộ Dung Trường Tình đều bắt buộc tắm, tắm đến da cũng sắp tróc hết.
Nghê Diệp Tâm cảm thấy rất bất đắc dĩ, cẩn thận tránh những cái dấu hôn, không dám đụng vào, chạm vào liền đau muốn chết.
Mộ Dung Trường Tình lại nhìn một cái, cũng cảm thấy trên người Nghê Diệp Tâm thảm không nỡ nhìn, đứng dậy đến bọc hành lý cầm ra một cái bình nhỏ ra đặt lên bàn, nói:
“Tắm rửa xong bôi thuốc, qua hai ngày sẽ hết.”
Hai ngày?
Nghê Diệp Tâm lại trợn mắt tới tận trời. Một thân dấu hôn, trên cổ cũng có, ngày mai tuyệt đối bị người ta chiêm ngưỡng.
Tuy rằng Nghê Diệp Tâm luôn không để ý mặt mũi. Bất quá chuyện tư mật, Nghê Diệp Tâm cảm thấy vẫn không nên chia sẻ cho người khác thì tốt hơn.
Mộ Dung Trường Tình cũng không nghĩ tới trên người Nghê Diệp Tâm sẽ xuất hiện nhiều dấu hôn như vậy. Chỉ là lúc ấy nổi nóng lên, cho nên liền……
Liền có chút không khống chế……
Mộ Dung Trường Tình mặt than nói:
“Ngươi quá ẻo lả.”
“……”
Nghê Diệp Tâm hiện tại rất rất muốn đè Mộ Dung Trường Tình làm trên mặt đất, làm cho hắn kêu cha gọi mẹ cầu xin tha thứ.
Làm người ta biến thành như vậy, thế nhưng còn nói người ta ẻo lả?
Mộ Dung Trường Tình lại nói:
“Ta cũng không có dùng lực, lần sau sẽ nhẹ hơn.”
“……”
Nghê Diệp Tâm đột nhiên cảm thấy có gì đó sai sai. Sao nghe khẩu khí Mộ Dung Trường Tình giống như phản công thành nghiện, còn chuẩn bị lần sau.
Tuyệt đối không có lần sau!
Nghê Diệp Tâm ở trong lòng thề nếu lại bị Mộ Dung Trường Tình phản công, phỏng chừng liền phải đến âm tào địa phủ báo danh.
Mộ Dung đại hiệp có phải có đam mê SM hay không?
Nghê Diệp Tâm nhìn dấu hôn cùng dấu răng, tức khắc tưởng tượng tới roi da còng tay sáp nến gì gì đó. Rồi nhịn không được rùng mình, sau đó dùng ánh mắt ác độc nhìn chằm chằm Mộ Dung Trường Tình.
Mộ Dung Trường Tình thật ra không ngại, nói:
“Nước lạnh, nhanh ra ngoài, ta bôi thuốc cho ngươi.”
“Ta tự mình làm được rồi.”
Nghê Diệp Tâm cảm thấy Mộ Dung đại hiệp đã trở nên nguy hiểm, cần phải cảnh giác.
Mộ Dung Trường Tình cười một tiếng, nói:
“Tự mình? Phía sau lưng với tới sao?”
Nghê Diệp Tâm trừng mắt, tức giận nói:
“Phía sau lưng cũng có?”
Hiện tại cả người đau, cho nên Nghê Diệp Tâm muốn duỗi tay ra phía sau lưng thực khó khăn. Thử một chút, hoàn toàn với không tới, quả thực giống như trẻ con mới sinh, đôi tay giơ lên cũng không qua đầu đỉnh.
“A.....”
Mộ Dung Trường Tình nhìn động tác kia nhịn không được bậc cười.
Nghê Diệp Tâm khẳng định là đang cười nhạo mình.
“Sao có người cầm thú như vậy, phía sau lưng cũng có vết bầm? Có phải bắt được chỗ nào cắn chỗ đó hay không?”
Mộ Dung Trường Tình lại cười một tiếng, nói:
“Là ai ghé vào giường trở tay câu lấy cổ ta? Ngươi tự đưa lưng về phía ta, ta tự nhiên liền……”
“Khoang đã!”
Nghê Diệp Tâm hô to một tiếng, nói:
“Đừng nói nữa…… Đại hiệp đã thắng.”
Nghê Diệp Tâm thiếu chút nữa theo lời hắn nói mà tưởng tượng cảnh kia. Tức khắc cả người Nghê Diệp Tâm đều run lên vài cái. Lúc này mới phát hiện, nước tắm thật là lạnh, nên đi ra thôi.
Nghê Diệp Tâm mới bước ra, liền cảm giác có một cái khăn bao lấy, đương nhiên không chỉ là khăn tắm, còn có cánh tay Mộ Dung Trường Tình.
Mộ Dung Trường Tình cầm khăn, từ phía sau phủ lên. Góc độ này vừa đúng có thể nhìn thấy dấu hôn bên gáy Nghê Diệp Tâm. Nơi đó cũng không phải rất sâu, nhàn nhạt, thoạt nhìn thật sự ái muội.
Mộ Dung Trường Tình nghĩ lại một chút, thấy mình đúng là có chút quá mức. Nhưng Nghê Diệp Tâm khóc nháo hắn liền nhịn không được, hắn có ý tưởng muốn nhìn Nghê Diệp Tâm bất lực rơi nước mắt.
Nghê Diệp Tâm cũng không biết Mộ Dung đại hiệp hiện tại nghĩ cái gì, bằng không đã sớm cao giọng mắng to.
Bị Mộ Dung Trường Tình dùng khăn bọc lại, Nghê Diệp Tâm giật giật cánh tay, nói:
“Ta tự mình làm.”
Mộ Dung Trường Tình cười nhẹ một tiếng, vốn dĩ đã định đi, bất quá đột nhiên liền muốn chọc ghẹo một chút.
Mộ Dung Trường Tình thuận thế ôm lấy người, sau đó cúi đầu hít một hơi, ngửi một chút rồi nói:
“Hiện tại dễ ngửi hơn nhiều.”
“Quả nhiên là giống chó…… A!”
Nghê Diệp Tâm mới vừa cảm khái một chút, kết quả liền cảm giác bị Mộ Dung Trường Tình cắn ở trên cổ. Cắn không nặng, nhưng bị kích thích rất lớn. Nghê Diệp Tâm cảm thấy mình chịu không nổi, tim đột nhiên đập nhanh gấp bội!
Mộ Dung đại hiệp thật sự là chó hay cắn người mà!
Nghê Diệp Tâm trúng xuân dược cho nên cảm giác rất mơ hồ, đã không thế nào nhớ rõ cảm giác khi bọn họ trên giường. Bởi vậy, đột nhiên bị Mộ Dung đại hiệp cắn có chút quá mức kích thích!
Nghê Diệp Tâm nói:
“Nhả ra nhả ra, đừng…… Đừng cắn. Không phải có thói ở sạch sao? Còn cắn ta?”
Mộ Dung Trường Tình cười một tiếng, để lại cái dấu hồng hồng, bất quá cắn không nặng, hẳn là sẽ không xanh tím.
“Ngươi mới vừa tắm rửa sạch sẽ, cũng không dơ.”
Mộ Dung Trường Tình lau khô cho Nghê Diệp Tâm xong, không có để cho mặc quần áo, mà đem tới giường, sau đó cầm bình thuốc nhỏ để bôi thuốc.
Nghê Diệp Tâm tuy rằng không nghĩ muốn bôi thuốc nhưng những vết tích này một hai ngày khẳng định không mất. Vì để nhanh bình thường trở lại, Nghê Diệp Tâm miễn cưỡng đồng ý.
Nghê Diệp Tâm cảm thấy có chút ngượng ngùng. Mông trần nằm trên giường, cảm giác quái quái. Cũng không biết mình vì cái gì cảm thấy như vậy, rõ ràng trước kia Nghê Diệp Tâm cố ý cởi hết quần áo dụ Mộ Dung đại hiệp cũng không cảm thấy thẹn mà.
Dứt khoát nằm úp trên giường, che dấu cảm xúc một chút. Bất quá mới vừa bò lại cảm thấy không thích hợp. Cái tư thế này có thể càng cảm thấy thẹn hay không? Mông đưa ra chẳng phải là cúc hoa khó giữ được?
Nghê Diệp Tâm tưởng tượng liền đại kinh thất sắc, chuẩn bị xoay người nằm chính diện, bất quá đã bị Mộ Dung Trường Tình đè lại bả vai.
Mộ Dung Trường Tình ngồi ở mép giường, nhìn Nghê Diệp Tâm liền cười nói:
“Ta thích ngươi ở tư thế này.”
“……”
Nghê Diệp Tâm cảm thấy cả đời này chưa từng có im lặng nhiều như vậy. Bị Mộ Dung đại hiệp nói mà không biết trả lời như thế nào.
Mộ Dung Trường Tình đã bắt đầu bôi thuốc.
“Một…… ui……”
Ở chỗ cổ.
“Hai…… A!”
Chỗ tiếp theo.
“Đau, nhẹ chút! Ba……”
Mộ Dung Trường Tình dùng đầu ngón tay lấy chút thuốc, sau đó bôi trên những chỗ bị bầm của Nghê Diệp Tâm. Mỗi một chỗ Nghê Diệp Tâm đều kêu một tiếng, âm thanh như kiệt lực. Mộ Dung Trường Tình nhịn không được nhướng mày, nói:
“Thật sự đau?”
“Vô nghĩa! Bốn.”
“Ngươi đếm cái gì?”
Nghê Diệp Tâm nghiến răng nghiến lợi nói:
“Đếm dấu vết. Ta về sau muốn cắn trở lại!”
Mộ Dung Trường Tình nhịn không được bật cười, bất quá không cười ra tiếng.
“Vậy ngươi phải đếm hơi lâu.”
Nghê Diệp Tâm cảm thấy Mộ Dung đại hiệp nói những lời này trong giọng nói tràn đầy kiêu ngạo. Nghê Diệp Tâm tức giận muốn chết.
“Ngươi đừng đắc ý, sớm muộn gì ta cũng cắn lại.”
“Cho ngươi cắn trở lại, bất quá ngươi phải súc miệng trước.”
“……”
Cái quỷ gì đây? Nửa câu đầu thì tốt, bổ sung nửa câu sau làm tức chết người mà!
Nghê Diệp Tâm không muốn để ý Mộ Dung Trường Tình, miệng vẫn tiếp tục đếm năm, sáu, bảy, tám, chín, mười.....
Quả thực kiên trì không ngừng.
Mộ Dung Trường Tình có ý tốt nhắc nhở đã là mười ba, còn bị Nghê Diệp Tâm liếc trắng mắt.<HunhHn786>
Mới đầu cũng không có cảm giác gì, sau đó thoải mái hơn nhiều, cũng đã giảm đau đớn. Nghê Diệp Tâm đếm số thật giống như đếm cừu ru ngủ, cảm giác mí mắt nặng dần.
Mộ Dung Trường Tình bôi xong phía sau lưng, hô hấp Nghê Diệp Tâm đã đều đều, đã đi vào giấc ngủ rồi.
Mộ Dung Trường Tình bất đắc dĩ, đành phải nhẹ nhàng giúp Nghê Diệp Tâm trở mình, sau đó lại tiếp tục bôi thuốc.
Thời điểm xoay người, Nghê Diệp Tâm tựa như là bị quấy rầy, có chút muốn tỉnh, trong miệng lẩm bẩm, bất quá thực mau liền nhắm mắt ngủ tiếp.
Mộ Dung Trường Tình cúi đầu cẩn thận nghe, liền nghe Nghê Diệp Tâm lẩm bẩm nói:
“21 con dê……”
Mộ Dung Trường Tình đương nhiên không biết số dê là có ý tứ gì, chỉ là nhướng mày, tiếp tục bôi thuốc cho xong, sau đó chuẩn bị lên giường ngủ.
Khi Nghê Diệp Tâm ngủ dậy, bên ngoài đã sáng tỏ.
Mộ Dung Trường Tình đã sớm dậy. Nghê Diệp Tâm duỗi tay sờ soạng, bên cạnh đã lạnh, xem ra Mộ Dung Trường Tình đã dậy một khoảng thời gian.
Ngủ một giấc, cảm giác thân thể đã không còn nhức mỏi, đã có tinh thần trở lại.
Nghê Diệp Tâm bò dậy, theo bản năng cúi đầu nhìn thoáng qua trên người, thật là sắc thái sặc sỡ không bình thường……
Nghê Diệp Tâm mặc quần áo, sau đó bắt đầu nhìn gương, đem cổ áo kéo cao một chút, che khuất dấu hôn trên cổ.
Sửa sang lại cho tốt, Nghê Diệp Tâm mới nhẹ nhàng thở ra, lúc này mới đi rửa mặt.
Khi đẩy cửa phòng bước ra đã nhìn thấy Mộ Dung Trường Tình, Trì Long, Triệu Doãn còn có Triệu Mục cùng Cố Cửu.
Nghê Diệp Tâm vừa thấy Triệu Mục cùng Cố Cửu đang nói chuyện, liền cười xấu xa nhịn không được muốn đi trêu ghẹo bọn họ. Nghê Diệp Tâm lập tức chạy nhanh tới, nói:
“Các ngươi dậy cũng thật sớm nha.”
Triệu Doãn nhìn trời, nói:
“Đại nhân, đã không còn sớm.”
“Đêm qua thời điểm chúng ta trở về, phát hiện trễ như vậy còn có người chưa ngủ đâu.”
Lời vừa nói ra có mấy người biến hóa. Triệu Mục đột nhiên có chút ngượng ngùng. Cố Cửu hoảng hốt một chút, banh khóe miệng thực nỗ lực duy trì trạng thái không biểu tình.
Nghê Diệp Tâm thiếu chút nữa cười ra tiếng.
Bất quá ánh mắt lại liếc thấy sắc mặt Triệu Doãn có chút mất tự nhiên. Lại thấy Trì Long không có gì mất tự nhiên, chỉ là khóe miệng mang theo nụ cười, nụ cười kia xảo quyệt như cáo già.
Nghê Diệp Tâm đột nhiên bừng tỉnh ngộ.
Xem ra đêm qua căn bản không có người nào ngủ nha! Ta chỉ là muốn chọc ghẹo Triệu Mục cùng Cố Cửu, không nghĩ tới những người khác cũng chột dạ.
Trì Long cười nói:
“Nghê đại nhân, các ngươi ngày hôm qua buổi chiều đi nơi nào? Rất khuya mới trở về.”
Trì Long thành công đem lực chú ý chuyển dời đến Nghê Diệp Tâm.
Nghê Diệp Tâm ho khan một tiếng, nói.
“Tra án. Chẳng lẽ là đi chơi sao?”
Tuy rằng Nghê Diệp Tâm nói thực chính trực, bất quá mọi người đều nhìn thấy dấu vết trên người Nghê Diệp Tâm, rất giống……
Dấu hôn.
Nghê Diệp Tâm cho rằng mình đã giấu giếm không chê vào đâu được, nhưng mà sườn cổ không giấu được. Còn tưởng rằng cái gì cũng không lộ ra, nhưng dấu hôn chói lọi đã lộ ra ngoài.
Hơn nữa Nghê đại nhân còn không có xấu hổ mang theo dấu hôn đi đùa giỡn với những người khác……
Mọi người đều thực hoài nghi Nghê Diệp Tâm nói đi tra án thật ra là đi dã chiến……
Mộ Dung Trường Tình cười nhẹ một tiếng. Tiếng cười này làm Nghê Diệp Tâm quay đầu lại trừng mắt nhìn hắn một cái.
“Cười cái gì?”
Mộ Dung Trường Tình không nói chuyện, đi tới, giơ tay đặt ở bên gáy Nghê Diệp Tâm cọ cọ một chút.
“Ui, đau, đừng chạm vào……”
Nghê Diệp Tâm hít hà, theo bản năng kêu đau. Lúc này Nghê Diệp Tâm mới phát hiện, nơi đó cũng có một dấu xanh tím, cổ áo căn bản che không được.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.