Nghê Diệp Tâm vẻ mặt gặp quỷ, trừng mắt nhìn ra cửa.
Mộ Dung Trường Tình đang đứng ở nơi đó.
Sắc mặt Mộ Dung Trường Tình không tốt, một chân đá văng cánh cửa đóng kín. Hắn muốn nhìn xem cẩu nam nữ ở trong phòng làm cái gì. Bất quá làm hắn thất vọng vì Nghê Diệp Tâm cùng cô nương kia cũng không có ôm nhau hay nắm tay, mà chỉ đứng bên bàn.
Mộ Dung Trường Tình hơi chút hòa hoãn, nhưng thực mau liền trầm xuống, bước vào trong.
Cô nương bị dọa choáng váng, trong đầu chỉ có thể nghĩ đến hai chữ "bắt gian". Sau đó nàng cứng đờ nhìn thoáng qua Nghê Diệp Tâm, tức khắc nhanh chóng nói:
"Ta cái gì cũng chưa làm!"
Nghê Diệp Tâm có tật giật mình, nói chuyện cũng lắp bắp.
"Đại... đại... đại hiệp, sao ở chỗ này?"
Mộ Dung Trường Tình cười lạnh một tiếng, nói:
"Tất nhiên là đi theo ngươi tới."
"Ta?"
Nghê Diệp Tâm trừng lớn mất, trong lòng lộp bộp một tiếng.
Mộ Dung đại hiệp nói là đi theo ta tới. Vậy chẳng phải là vừa rồi trên đường đều......
Nghê Diệp Tâm không dám nghĩ tiếp, càng nghĩ càng cảm thấy mình không sống được bao lâu.
Cô nương kia cảm thấy khắp cả người phát lạnh, không dám nói thêm câu nào nữa. Nàng cơ trí liền chạy ra cửa phòng, nhưng....
"Ầm"
Cửa bị đóng lại?
Cửa đóng?
Đóng làm gì?
Nghê Diệp Tâm thiếu chút nữa hô lên.
Đóng cửa làm cái gì? Đóng cửa thì chạy như thế nào?
Mộ Dung Trường Tình nhìn chằm chằm Nghê Diệp Tâm, cũng không nói lời nào, chỉ là chậm rãi đi tới.
Lông tơ toàn thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-thuong-ngay-o-cu-xa-phu-khai-phong/1571289/chuong-138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.