Mộ Dung Trường Tình nhanh tay lẹ mắt, nhặt mấy thứ rơi xuống lên, nhanh chóng mở ra xem. Một xấp phong thư, phong thư ngoài cùng có một dấu ấn giống Xà Văn Đồ Đằng, cái Xà Văn Đồ Đằng này cùng cái bị thiêu hủy không khác nhau, có móng vuốt cùng sừng, cũng không phải Xà Văn Đồ Đằng bình thường.
Nghê Diệp Tâm nhìn không tới liền hỏi:
“Thư có cái gì? Cho ta xem.”
Mộ Dung Trường Tình nhìn phong thư chau mày, không nói gì.
Nghê Diệp Tâm rất hiếu kì, nhưng nhìn Mộ Dung Trường Tình cau mày, cũng biết hắn đang suy nghĩ, liền ngậm miệng không có nói nữa.
Ngăn tủ ngầm trừ thư còn có không ít đồ vật.
Nghê Diệp Tâm nhặt lên một cái hộp nhỏ nhìn nhìn. Bên trong là một viên trân châu to siêu cấp, có lẽ rất đáng giá.
“Đây là ngăn tủ bách bảo của quả phụ Chu thị sao? Đều là thứ tốt?”
Ngăn tủ cất giấu rất nhiều châu báu, quý giá hơn những thứ bên ngoài bàn trang điểm, còn có một ít đồ vật kỳ quái.
Nghê Diệp Tâm cầm một hộp nhỏ nhìn như là phấn thoa mặt, mở ra ngửi ngửi.
“Cái này là phấn thoa mặt sao? Thơm quá, nhưng không phải phấn hồng.”
Mộ Dung Trường Tình đang suy nghĩ, đột nhiên lại ngửi được một mùi hương. Mùi hương thực thơm, thực thoải mái. Nhưng chỉ nháy mắt bụng đột nhiên như có một ngọn lửa bắt đầu bốc cháy.
Sắc mặt Mộ Dung Trường Tình biến đổi, lập tức duỗi tay đem “hộp phấn thoa” trên tay Nghê Diệp Tâm ném đi.
“Lạch cạch”
Cái hộp nhỏ rơi trên mặt đất, chất lỏng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-thuong-ngay-o-cu-xa-phu-khai-phong/1571235/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.