Tôn thư sinh không xem như vai rộng cao to, nhưng cao hơn nha hoàn một cái đầu, cũng chắc nịch hơn.
Nha hoàn bị Tôn thư sinh uy hiếp, biết mình đánh không lại, mà chạy không có người để gọi giúp đỡ. Thật sự là lòng nóng như lửa đốt. Nhưng nếu mặc kệ, chờ chủ tử trở về, trong phủ mất nhiều đồ vật như vậy tuyệt đối sẽ bị quở trách.
Nha hoàn chỉ là một người hầu thấp hèn bị chủ tử bán cũng là bình thường, bị đánh chết cũng không cần đền mạng.
Nha hoàn sợ hãi chủ tử trở về quở trách mình, hoặc bán nàng đi như Tôn thư sinh nói. Hắn chính là người bên gối chủ tử, chỉ sợ chủ tử tin tưởng hắn, mà không tin mình nói. Đến lúc đó mình bị cho là kẻ trộm, thật sự sẽ bị chủ tử đánh chết, hay bán đi.
Nha hoàn lúc ấy không suy nghĩ nhiều, nhìn thư sinh liên tiếp lấy đồ vật, lúc này mới cái khó ló cái khôn. Nàng kêu to lên, nói nàng chịu đựng đủ rồi, không bao giờ muốn nhịn nữa, vẫn luôn chịu đựng chủ tử quát mắng, hiện tại lại tới một người ức hiếp nàng khinh thường nàng.
Nha hoàn làm ra một bộ dạng điên khùng, khác xa cô nương vâng vâng dạ dạ vừa rồi. Tôn thư sinh lập tức liền bị dọa, trừng mắt nhìn nàng.
Bất quá Tôn thư sinh cũng chỉ run run một chút, cũng không có thật sự bị dọa chạy.
Nha hoàn một chân đá ghế dựa, la hét, thật sự giống như một người điên.
Nàng rút cây trâm trên tóc xuống, dùng vật bén nhọn chỉ vào Tôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-thuong-ngay-o-cu-xa-phu-khai-phong/1571231/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.