Mộ Dung Trường Tình là người tự cao lại ngạo kiều số một, đột nhiên trở nên thích cười, lại còn ôn nhu săn sóc. Đây quả thực là người không chỉ ngoại hình đẹp tính cách cũng tốt, không có gì để chê.
Nhưng Nghê Diệp Tâm biết, hết thảy đều là giả! Giả đến không thể giả hơn!
Nghê Diệp Tâm cắn bánh bao, cũng không biết mình nên khóc hay nên cười. Nếu ngày thường Mộ Dung đại hiệp đối đãi với mình tốt như vậy không chừng đã sớm cười đến phát điên. Nhưng mà hiện tại……
Bữa cơm này về sau không ai nói chuyện, trong phòng cực kỳ an tĩnh. Mộ Dung Trường Tình là người duy nhất nói chuyện. Hắn nói “Ăn đi”, gắp cho Nghê Diệp Tâm tổng cộng ba cái bánh bao nhân thịt lớn, hai đũa dưa muối, còn có một chén điểm tâm đầy ú ụ.
Nghê Diệp Tâm cảm thấy mình chỉ có hai con đường chết. Thứ nhất là thắng không nổi ánh mắt Kính Vương gia, bị chấn kinh quá độ mà chết. Thứ hai chính là bị Mộ Dung Trường Tình nhồi nhét như cho vịt ăn, nghẹt thở mà chết.
Dù Mộ Dung đại hiệp liên tục gắp đồ ăn. Nghê Diệp Tâm cũng sợ lãng phí, dứt khoát ăn tất cả vào bụng. Bữa sáng ăn rất nhiều thiếu chút nữa trợn trắng mắt.
Nghê Diệp Tâm ăn thực vất vả, bên cạnh còn có Trì Long quấy rối.
“Nghê đại nhân rất đói bụng sao? Chúng ta một lát liền lên đường, ngài ăn nhiều như vậy cỡi ngựa sẽ bị phun ra.”
“……”
Giỏi cho một đồng đội thọc gậy bánh xe……
Nghê Diệp Tâm giơ cái bánh bao còn một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-thuong-ngay-o-cu-xa-phu-khai-phong/1571227/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.