Edit & beta: Vu Vu
Trì Long ngồi trong phòng nghe thấy tiếng náo loạn, nói: “Hình như Nghê đại nhân đang gọi chúng ta?”
Nghê Diệp Tâm vừa thấy sắc mặt của Mộ Dung Trường Tình, là biết mình xong đời rồi, nhanh chóng xin cứu binh, gân cổ gọi Trì Long và Triệu Duẫn.
Tóc Triệu Duẫn còn nhỏ nước, y phục cũng ẩm ướt, lúc nãy vội vàng mặc y phục, khiến trên người hắn có chút không thoải mái.
Triệu Duẫn ngăn cản Trì Long ngu ngốc muốn đi ra, nói: “Đừng ra ngoài.”
Trì Long vẻ mặt mờ mịt, nói: “Nhưng Nghê đại nhân…”
Triệu Duẫn mặt không cảm xúc nói: “Nghê đại nhân chỉ đang chơi đùa với Mộ Dung công tử thôi.”
“Ồ.” Trì Long gãi gãi sau gáy, cười nói: “Thì ra là vậy a.”
Vì vậy bên ngoài Nghê Diệp Tâm gọi đến tên tâm liệt phế, trong phòng Triệu Duẫn vẫn không có động tĩnh, giống như trong đó vốn không có người.
(Tê tâm liệt phế = tan nát cõi lòng:v)
Nghê Diệp Tâm để trần nửa người trên, đương nhiên Mộ Dung Trường Tình sẽ không đụng vào hắn, nếu không Nghê Diệp Tâm sẽ có cớ để nói mấy lời tầm phào nữa.
Mộ Dung Trường Tình dùng Ngọc Mễ dọa Nghê Diệp Tâm, Nghê Diệp Tâm bị y dọa đến độ rút lui ra ngoài viện, sau đó Ngọc Mễ được sắp xếp cho canh giữ ở cửa viện, không cho Nghê Diệp Tâm đi vào.
Nghê Diệp Tâm để trần cánh tay, bộ dáng như cô dâu nhỏ bị ăn hiếp, ngồi xổm trước cửa viện, ôm Bạo Mễ Hoa trong ngực, vẻ mặt ai oán, nói: “Đại hiệp, bây giờ là nửa đêm canh ba, bên ngoài rất lạnh, có thể cho ta về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-thuong-ngay-o-cu-xa-phu-khai-phong/1571215/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.