Nghê Diệp Tâm cảm giác đầu có chút choáng váng, mở to mắt, đầu tiên là nhìn thấy nóc nhà, sau đó là bàn ghế, còn có…… gương mặt đen thui của Mộ Dung Trường Tình.
Tuy rằng bình thường Mộ Dung đại hiệp đều là vẻ mặt không cao hứng, nhưng giờ khắc này Nghê Diệp Tâm cảm thấy Mộ Dung đại hiệp giống như là hổ đói, không thể động chạm được.
Nghê Diệp Tâm ngồi dậy, kỳ quái nhìn thoáng qua ngoài cửa sổ. Sao giống như mặt trời lặn đã. Nghê Diệp Tâm lắp bắp kinh hãi nói:
“Sao lại thế này? Trời tối rồi sao?”
Nghê đại nhân chỉ nhớ mình ăn thịt dê nướng và thịt kho tàu, sau đó thì không nhớ rõ. Vừa rồi còn ăn cơm trưa, hiện tại đã là trời tối.
“A……”
Mộ Dung Trường Tình cười lạnh một tiếng.
“Chỉ là uống một bầu rượu mà thôi, vậy mà ta tưởng rằng ngươi sẽ ngủ tới hừng đông ngày mai.”
Nghê Diệp Tâm xoa xoa huyệt Thái Dương, bỗng nhiên nghĩ tới khi mình ăn trưa có uống một chút rượu. Rượu không gắt, có chút ngọt, mùi lại thơm, thật giống như đồ uống có ga ở hiện đại sao lại làm cho người ta say?
Nghê Diệp Tâm hồ nghi đánh giá Mộ Dung Trường Tình, ánh mắt có chút quỷ dị.
“Làm cái gì?”
“Đại hiệp……”
Nghê Diệp Tâm thật cẩn thận nói:
“.....không phải ở trong rượu của ta uống bị hạ thuốc mê chứ!”
“……”
“Mà cũng không đúng.”
Nghê Diệp Tâm nhướng mày.
“Không có khả năng.”
Thời điểm thái độ Mộ Dung Trường Tình thay đổi một chút, lại nghe Nghê Diệp Tâm tiếp tục nói:
“Mộ Dung đại hiệp công
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-thuong-ngay-o-cu-xa-phu-khai-phong/1571189/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.