“Ý của ngươi là……”
Mộ Dung Trường Tình có chút kinh ngạc.
“Chẳng lẽ nói căn bản không có thổ phỉ, mà là con rễ Dương gia tự trộm, trộm đồ xong lại đổ trên đầu thổ phỉ?”
Nghê Diệp Tâm búng tay một cái.
“Đại hiệp không cảm thấy khả năng này sao? Bằng không vì sao trong thời điểm sự việc phát sinh, thổ phỉ râu xồm lại đang ngồi nhà lao ở địa phương khác.”
“Cũng có lý.”
“Khả năng này rất nhiều, cho nên ta muốn đi xem nhà kho Trường Sinh một chút, rốt cuộc toàn bộ sự tình này cũng coi như là bắt đầu từ chỗ đó. Ta cảm thấy việc thổ phỉ cướp sạch kho hàng Trường Sinh rất kỳ quái.”
Hai người đi ở trên đường, lúc này trời cũng xế chiều, chợ cũng tan, mọi người đang thu dọn quán chuẩn bị về nhà.
“Nơi này so với chỗ của sư đệ đại hiệp ở phồn hoa hơn nhiều.”
Mộ Dung Trường Tình đối với địa phương náo nhiệt cũng không phải thực thích, mắt vẫn nhìn thẳng về phía trước. Nghê Diệp Tâm đi ở sau lưng, đột nhiên đuổi theo chụp lên eo Mộ Dung Trường Tình một cái.<HunhHn768>
“Làm cái gì?”
Vẻ mặt Mộ Dung Trường Tình không đổi.
Dù Nghê Diệp Tâm tự nhận mình là cao thủ, kỳ thật lúc đuổi theo Mộ Dung Trường Tình đã phát hiện. Nếu không phải hắn kiềm chế, mà làm theo bản năng thì đã đá văng Nghê Diệp Tâm đi.
Nghê Diệp Tâm liền nở nụ cười.
“Bắp không ở trên eo đại hiệp à? Hôm nay không có đi theo à.”
Bắp không ở đây, Nghê Diệp Tâm vui vẻ muốn chết, như vậy sẽ không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-thuong-ngay-o-cu-xa-phu-khai-phong/1571184/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.