Thấy bọn họ đi xa rồi, Khương Kỳ rốt cuộc nhẹ nhàng thở ra, nhưng hắn còn chưa thở xong liền nghe thấy giọng nói bên tai: “Hóa ra đây chính là Tu Trúc công tử trong lời đồn! Dung mạo quả thật tú lệ, khó trách lúc trước thế tử an trí hắn ở bên ngoài”. 
Khương Kỳ ho mạnh hai tiếng, gương mặt khóc không ra nước mắt. Mặc dù hắn sớm đã nói rõ với Nghi nhi, nhưng hắn sớm nên đem người tiễn bước, giờ thành thân rồi vẫn còn lưu người lại, cho dù là ai cũng sẽ nghĩ nhiều. trên đường vô tình gặp phải, tuy rằng Tu Trúc vẫn chưa nói gì, nhưng Nghi nhi vẫn phát hiện ra. 
“Phu nhân, vi phu sai rồi”. Vị thế tử Phủ Quốc Công Khương Kỳ không sợ trời không sợ đất này ở trên đường nhận sai với Nghiêm Tiêu Nghi. Dù không có ai chỉ bảo, bản năng Khương Kỳ nói cho hắn biết, tình huống này cứ nhận lỗi trước tuyệt đối không sai. 
Nghiêm Tiêu Nghi cười một tiếng: “Thế tử có gì sai chứ? Thiếp đã nói qua, chuyện ngày trước của thế tử, thiếp sẽ không so đo, sao lại vì chuyện này mà tức giận thế tử”. 
“Đa tạ phu nhân”. Thấy Nghiêm Tiêu Nghi không giống giả bộ, tâm tình treo cao của Khương Kỳ rốt cuộc cũng thả lỏng. 
“Chúng ta đi tiếp đâu đây?” Nghiêm Tiêu Nghi hỏi. 
Khương Kỳ vội vàng lắc đầu nói: “Chúng ta vẫn nên đi về thôi, chân ta đột nhiên thấy không thoải mái”. 
Khương Kỳ không muốn đi tiếp nữa, vạn nhất lại gặp được ai liền không tốt. Đợi sau khi trở về hắn liền phái người tiễn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-thuong-ngay-cua-hoang-kho-sung-the/1513580/chuong-24-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.