"Trương tiểu hữu, Trương tiểu hữu," Đường họa sư gọi nàng, "Ngươi đang nghĩ gì vậy?"Trương Mẫn Chi khẽ mỉm cười, uống ngụm rượu còn lại trong bát, giọng hơi ngắt quãng nói: "Ta đang nghĩ, rượu hoa lê này có vẻ không chính tông."Nàng tuy nói như vậy, nhưng hai bình rượu hoa lê rất được hoan nghênh, nhanh chóng được mọi người uống hết, Hàn Đại Thông tri tình thức thời, mười phần nhãn lực thấy, lập tức gọi người hầu lại, nói lên lầu giúp mọi người lấy thêm hai bình xuống uống cho thỏa thích, khiến mọi người vui vẻ hò reo. Tuy nhiên, gã sai vặt lúc trước vì đau bụng đã đi vệ sinh, mãi không thấy quay lại, Hàn Đại Thông không muốn làm mất hứng mọi người đã tự mình đi lấy.
Uống được nửa buổi, tự nhiên cảm thấy hơi chán, thấy mình cùng Trương Mẫn Chi trò chuyện vui vẻ, Đường hoạ sư nói muốn tặng nàng một bức tranh. Nói được thì làm được, ông liền cất bước lên lầu. Hai bát mì được hai người ăn sạch sẽ, trên bàn chỉ còn lại nửa đĩa đậu phộng, Trương Mẫn Chi cắn một miếng, muốn nghe các học sinh tán gẫu xem có thể cho nàng thêm thông tin gì hữu ích nữa không. Nhưng nàng vừa ngồi một mình không bao lâu, liền có người tới cửa gây sự.
"Tiểu bạch kiểm, ngươi cùng Đường họa sư là quan hệ thế nào?" Có người vỗ mạnh xuống bàn ăn của Trương Mẫn Chi. Lời vừa nói ra, bốn phía nháy mắt liền yên tĩnh. Mọi người tò mò đánh giá, ánh mắt không kiêng nể gì nhìn hai người từ đầu đến chân.
"Hôm nay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-thu-vien-nhac-loc/2733403/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.