Trước khi mặt trời xuống núi, ba Trương Gia Vũ – Trương Phong, cưỡi một chiếc xe đạp quay về. Ông mặc bộ quần áo lao động màu xanh da trời, đội chiếc mũ cứng, nhìn rất giống nhân viên an ninh trên phim truyền hình.
Trong giỏ xe đạp của Trương Phong có một quả dưa hấu to, ông đạp xe đến gốc cây hòe đầu thôn, đặt một chân xuống đất, bấm chuông kêu leng keng, mỉm cười nhìn đám trẻ con chơi dưới tàng cây, tìm hai đứa con mình trong đấy.
“Tiểu Vũ, Tiểu Như, hai đứa theo ba về nhà thôi.”
Trương Gia Vũ hơi không muốn về, nhưng cậu rất hiểu chuyện, tạm biệt mấy người bạn mới quen, dắt tay em gái đầu tóc bù xù đi về phía xe đạp của ba.
Trương Phong là người đàn ông tinh tế, ông nhìn ra tâm trạng của con trai, dùng ngữ điệu trẻ con hỏi: “Có muốn mời các bạn con về nhà chung không? Ba có mua một quả dưa hấu to.”
Trương Gia Vũ nghe ba nói vậy thì rất vui, quay đầu nhìn ba người bạn mới nói: “Các cậu có muốn đến nhà mình ăn dưa hấu không, ba mình mua một quả dưa rất to.”
Triệu Vi Vi rất bối rối, cô nhìn Lâm Lỗi.
Lâm Lỗi hoàn toàn không có động tĩnh, cô nhìn những đám mây trên trời như không hề nghe thấy, tự hỏi không biết ở nơi xa đó ba có nhìn thấy những đám mây đẹp thế này không, đã rất lâu rồi cô không gặp ba, cô rất nhớ ông ấy.
Là người tham ăn có thâm niên, tôi không hề do dự mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-thoi-hon-nhien/2653875/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.