“Ngày mai thứ bảy không cần dậy sớm, tối nay chúng ta đi bắt đom đóm đi.” Không biết tôi xem trên TV có bộ phim nào đó thấy nam chính nữ chính đi hẹn hò mang đèn đom đóm lãng mạn nên nảy ra ý định như vậy.
Vi Vi thích những thứ đẹp và lãng mạn, nghe nói đi bắt đom đóm thì cao hứng đến nỗi hay tiết sau không có tâm trạng học hành.
Lâm Lỗi lại lắc đầu: “Không đi.”
Vi Vi lắc lắc tay Lâm Lỗi làm nũng: “Nhị Lỗi, cậu đi cùng chúng tớ đi, đom đóm đẹp lắm.”
“Nói không đi là không đi.” Lâm Lỗi nghiêm túc viết bài tập về nhà, hoàn toàn không dao động.
Nhìn Vi Vi bước vào, bà nội đang thu dọn táo khô trong sân mỉm cười, “Tới tìm Tĩnh Tĩnh à? Nó làm bài tập ở nhà đối diện kia.”
“Dạ, cảm ơn bà nội.”
“Ăn táo khô không con?”
Nhìn những quả táo được phơi vàng óng, Vi Vi nuốt nước miếng, giơ bàn tay nhỏ vốc một nắm đầy vừa đi vừa ăn. Cô thong thả bước vào ngưỡng cửa nhà Trương Gia Vũ, ngọt ngào gọi: “Bà nội Ngô.” Rồi nhét vài quả táo khô trong tay vào tay em gái Trương Gia Vũ.
“Các cậu chăm chỉ thật, bài tập đến chủ nhật làm cũng được mà.”
“Làm xong sớm thì chơi yên tâm hơn, nếu không trong lòng tớ cứ giữ mãi chuyện này, chơi không yên nổi.” Hiện tại tôi càng có phẩm chất của học sinh giỏi, tất cả những chuyện này đều quy về ảnh hưởng của Trương Gia Vũ đến tôi. Cậu ấy cực kỳ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuyen-thoi-hon-nhien/2653858/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.